Khủng Hoảng Nước - Chương 4
Chương 4: Hy Vọng và Thất Bại
Sau hội thảo, Minh và nhóm của ông cảm thấy như họ đã chạm tới một ngưỡng mới. Nhưng bên ngoài phòng họp, tình hình càng trở nên căng thẳng hơn. Mặc dù Aquafungus đã cho thấy những kết quả khả quan, chính phủ vẫn không muốn thay đổi chính sách. Minh biết rằng họ cần phải tìm kiếm một giải pháp nhanh chóng và hiệu quả.
Khoa: (trong phòng thí nghiệm) “Chúng ta cần thử nghiệm Aquafungus ở quy mô lớn hơn. Nếu kết quả tiếp tục khả quan, có thể chúng ta sẽ có đủ lý do để thuyết phục chính phủ.”
Minh: (đồng ý) “Tôi sẽ liên hệ với một số nông dân để thử nghiệm ở các khu vực họ đang bị ảnh hưởng bởi Hidroflora. Họ cần thấy rằng có một giải pháp thực sự.”
Trong khi đó, Lan quyết định thực hiện một cuộc khảo sát với những người dân địa phương về tình hình nước. Hình ảnh những nông dân thất vọng vì mùa màng thất bát và những giọt nước mắt của họ đã được ghi lại trong một video tài liệu, khiến mọi người cảm động.
Lan: (trong video) “Đây không chỉ là một cuộc khủng hoảng nước. Đây là cuộc sống của chúng tôi, tương lai của con cái chúng tôi.”
Video nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội, thu hút hàng triệu lượt xem. Tuy nhiên, chính phủ vẫn giữ lập trường cứng rắn, khiến Minh cảm thấy bất lực.
Minh: (trong một cuộc họp khẩn) “Chúng ta không thể chỉ dựa vào Aquafungus. Nếu chính phủ không chịu thay đổi, chúng ta sẽ phải tìm ra cách khác.”
Khoa: “Tôi lo lắng rằng nếu không kiểm soát được Aquafungus, nó có thể trở thành một vấn đề khác. Nếu nó lan ra ngoài khu vực chúng ta đã thử nghiệm, chúng ta có thể đối mặt với thảm họa sinh thái.”
Minh biết rằng thách thức phía trước không hề nhỏ. Họ đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn chưa có giải pháp bền vững.
Minh: “Chúng ta cần một cuộc thảo luận mở giữa các bên liên quan, từ nông dân cho đến các nhà khoa học và chính phủ. Chúng ta phải tìm cách làm việc cùng nhau.”
Cuộc họp diễn ra với sự tham gia của nhiều bên, nhưng không ai đồng ý về hướng đi tiếp theo. Cuối cùng, Minh quyết định tạm dừng thảo luận và quay trở lại với nhóm của mình.
Lan: (cảm thấy thất vọng) “Có lẽ chúng ta đã cố gắng quá nhiều mà không đạt được gì. Có lẽ việc này đã quá muộn rồi.”
Khoa: (nói khích lệ) “Đừng bỏ cuộc. Chúng ta đã có kết quả thử nghiệm khả quan. Hãy tập trung vào việc chứng minh điều đó với cộng đồng.”
Ngày hôm sau, trong một buổi sáng nắng đẹp, nhóm của Minh quyết định tổ chức một cuộc biểu tình mới. Họ mời các nông dân, nhà khoa học và những người ủng hộ tham gia để nâng cao tiếng nói của mình. Cuộc biểu tình thu hút hàng ngàn người và truyền thông lại quan tâm.
Minh: (trên sân khấu) “Chúng ta không thể đứng yên. Nếu không hành động, tương lai của chúng ta sẽ bị tước đoạt!”
Nhưng bất ngờ, một tin xấu xuất hiện trên các phương tiện truyền thông: Aquafungus đã lan ra ngoài khu vực thử nghiệm và bắt đầu gây ảnh hưởng đến những loại cây trồng khác. Chính phủ ngay lập tức quyết định đình chỉ mọi thử nghiệm và ra lệnh tiêu diệt Aquafungus.
Lan: (nghe tin, khóc) “Chúng ta đã làm gì vậy? Tất cả công sức của chúng ta đều đổ sông đổ biển!”
Minh: (cảm thấy bất lực) “Đó không phải lỗi của chúng ta. Chúng ta chỉ muốn cứu lấy nguồn nước.”
Dù vậy, họ cảm thấy như một thất bại lớn đang đè nặng lên họ. Cuộc khủng hoảng nước đang trở nên tồi tệ hơn, và nhóm của Minh biết rằng họ cần phải đứng dậy một lần nữa, để không chỉ bảo vệ Aquafungus mà còn cho cả tương lai của mọi người.