Khủng Long và Nghề Bác Sĩ - Chương 2
Chương 2: Bệnh Nhân Đặc Biệt
Sáng hôm sau, ánh nắng mặt trời xuyên qua các tán cây, làm ấm không khí trong hang đá. Alex tỉnh dậy, mắt nheo lại khi ánh sáng chiếu vào mặt. Anh quay sang bên cạnh và thấy Dino đang ngủ say, hơi thở nhẹ nhàng nhưng đều đặn.
“Chào buổi sáng, bạn nhỏ,” Alex thì thầm, nụ cười hiện lên trên môi. Anh không thể tin được rằng mình đang ở giữa một thế giới khủng long, nhưng có vẻ như Dino đã giúp anh thấy được vẻ đẹp của nó.
Sau khi ăn sáng đơn giản với một ít bánh mì và trái cây, Alex quyết định phải tìm kiếm thức ăn và nước uống.
“Chúng ta cần phải ra ngoài,” anh nói với Dino, khi thấy con khủng long nhỏ bắt đầu tỉnh dậy. “Nhưng hãy cẩn thận nhé. Vẫn còn nhiều nguy hiểm ngoài kia.”
Dino gật đầu, như thể hiểu được sự nghiêm trọng của tình huống. Họ bước ra khỏi hang, ánh sáng mặt trời chói chang khiến Alex phải nheo mắt lại.
Khu rừng bỗng chốc trở nên sống động hơn bao giờ hết, tiếng chim hót líu lo và tiếng côn trùng vang lên xung quanh. Nhưng Alex cũng nghe thấy những tiếng gầm rú từ xa, nhắc nhở anh rằng đây không phải là một nơi an toàn.
“Mày có đói không?” Alex hỏi Dino. Con khủng long nhẹ nhàng gật đầu, mắt lấp lánh đầy mong đợi.
Họ đi qua những bụi cây dày, Alex chỉ dẫn Dino đến một con suối nhỏ. Nước trong vắt chảy róc rách, ánh sáng mặt trời chiếu xuống khiến nước lấp lánh như những viên kim cương. Alex cúi xuống, vốc nước lên uống.
“Ngon quá!” anh kêu lên, rồi quay sang Dino. “Mày cũng thử đi.”
Dino cẩn thận đến gần suối, cúi xuống uống một cách thận trọng. Alex không thể không cười khi thấy sự ngượng ngùng của Dino.
“Ngươi có một cách uống nước thật dễ thương,” anh châm chọc.
Khi họ tiếp tục đi dạo dọc theo dòng suối, một âm thanh kỳ lạ thu hút sự chú ý của Alex. Âm thanh giống như tiếng khóc yếu ớt vang lên từ một bụi cây gần đó. Anh quay lại nhìn Dino, rồi quyết định đi kiểm tra.
“Chúng ta đi xem thử nhé,” Alex nói, nắm tay Dino và dẫn nó đến gần âm thanh đó.
Khi đến gần, họ thấy một con khủng long nhỏ khác, có vẻ giống như một con khủng long ăn cỏ, đang nằm ở đó. Nó bị thương, chân trước bị gãy và đang nằm rên rỉ.
“Ôi không, mày bị làm sao vậy?” Alex lo lắng, tiến lại gần. Dino cũng tỏ ra quan tâm, tiến đến bên cạnh con khủng long nhỏ, nhìn nó với ánh mắt lo lắng.
“Tao sẽ giúp mày,” Alex nói, thấy mạch máu trong người mình chảy nhanh. Anh nhớ những bài học y tế của mình, nhưng chưa bao giờ phải xử lý tình huống này với một sinh vật cổ đại.
“Dino, mày có thể giúp tao không?” Alex hỏi, quay sang bạn đồng hành của mình. Dino nhìn anh rồi gật đầu, dường như hiểu ý.
Alex bắt đầu kiểm tra vết thương của con khủng long nhỏ, và ngay lập tức nhận thấy rằng nó không chỉ bị gãy chân, mà còn có dấu hiệu bị nhiễm trùng. Anh lấy dụng cụ y tế ra, nhanh chóng làm sạch vết thương.
“Mày phải cố gắng chịu đựng một chút,” Alex nói, cố gắng làm cho con khủng long nhỏ bình tĩnh lại. “Tao sẽ băng bó cho mày.”
Khi Alex băng bó, Dino đứng bên cạnh, như thể bảo vệ con khủng long nhỏ khỏi mọi mối nguy hiểm. Một lần nữa, Alex cảm nhận được sự kết nối giữa các sinh vật—dù khác loài, nhưng đều có thể cảm thông với nhau.
“Được rồi, bây giờ mày có thể đứng lên không?” Alex hỏi, hơi hồi hộp khi nhìn con khủng long nhỏ cố gắng đứng dậy. Nó đã cố gắng, nhưng chân vẫn còn yếu.
“Tao sẽ giúp mày,” Alex nói, rồi nhẹ nhàng hỗ trợ con khủng long nhỏ đứng dậy. Mặc dù nó vẫn không thể đi được, nhưng ít nhất, nó đã không còn nằm rên rỉ.
“Mày cần nghỉ ngơi thêm, nhưng phải rời khỏi đây trước khi có nguy hiểm xuất hiện,” Alex nói, quyết định không để con khủng long nhỏ ở lại.
Họ từ từ dẫn con khủng long nhỏ về phía dòng suối, nơi có một khu vực an toàn hơn. Khi đến nơi, Alex tạo một chỗ nằm cho nó và lấy một ít thức ăn mà mình đã chuẩn bị từ sáng.
“Mày sẽ không chết đâu, hãy tin tao,” anh động viên. “Chúng ta sẽ chăm sóc cho mày.”
Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, Alex và Dino chăm sóc cho con khủng long nhỏ. Alex cảm thấy một cảm giác hoàn thành khi có thể cứu giúp những sinh vật này. Nhưng trong thâm tâm, anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu cho những thử thách lớn hơn.
“Cả hai chúng ta sẽ học cách sinh tồn trong thế giới này,” Alex nói với Dino, nhìn về phía con khủng long nhỏ. “Và cùng nhau, chúng ta sẽ tạo ra những điều kỳ diệu.”
Dino gật đầu, và ánh mắt của nó chứa đầy quyết tâm. Cả ba sinh vật khác loài đang chuẩn bị bước vào một cuộc hành trình đầy thử thách, nơi tình bạn và sự dũng cảm sẽ là chìa khóa cho sự sống còn.