Khủng Long và Nghề Bác Sĩ - Chương 6
Chương 6: Những Bí Ẩn Của Khu Rừng
Sau khi con khủng long bạo chúa rời đi, Alex quyết định rằng họ nên ở lại trong cái hang một lúc để hồi phục sức lực và lên kế hoạch cho những bước tiếp theo. Ánh sáng le lói từ cửa hang chiếu vào, tạo ra một không gian ấm áp và an toàn.
“Chúng ta sẽ ở đây cho đến khi chắc chắn rằng đã an toàn,” Alex nói với Leo và Dino. “Hãy nghỉ ngơi một chút.”
Dino nằm xuống, đôi mắt nhắm lại, trong khi Leo cũng gục đầu xuống, thở đều. Alex quan sát hai sinh vật đáng yêu này, cảm thấy mình như một người bảo vệ, có trách nhiệm lớn lao với họ.
Trong khi họ nghỉ ngơi, Alex bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo. “Chúng ta cần tìm nguồn nước sạch và thức ăn cho cả nhóm,” anh tự nhủ. “Có thể ở gần suối sẽ an toàn hơn.”
Khi Leo và Dino đã hồi phục một chút, Alex đề nghị, “Chúng ta sẽ ra ngoài, nhưng phải rất cẩn thận. Nếu có dấu hiệu của khủng long bạo chúa, chúng ta sẽ phải tìm chỗ ẩn nấp ngay lập tức.”
Leo gật đầu, vẻ quyết tâm trong ánh mắt. Dino cũng đứng dậy, như thể đã sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu mới.
Ra khỏi hang, không khí trong lành và mát mẻ khiến Alex cảm thấy tươi mới hơn. Họ bắt đầu đi dọc theo bờ suối, nơi có âm thanh của nước chảy róc rách, tạo cảm giác thư giãn.
“Chúng ta cần phải tìm thức ăn,” Alex nói khi họ đến gần một khu vực có nhiều cây ăn quả. “Mày nhìn kìa, có vẻ như nơi này đầy trái cây!”
Họ bắt đầu thu thập những loại trái cây chín mọng, trong khi Dino nhảy nhót vui vẻ quanh khu vực. Leo cũng chơi đùa cùng Dino, thể hiện sự hồi phục rõ rệt.
“Tốt lắm! Chúng ta sẽ có bữa trưa ngon lành,” Alex nói với nụ cười trên môi, khi thấy họ vui vẻ.
Sau một hồi, khi đã tích trữ đủ thức ăn, Alex quyết định rằng họ nên tìm kiếm một khu vực trú ẩn khác an toàn hơn, nơi có thể tránh xa những con khủng long nguy hiểm.
“Có một số hang động gần đây mà mình đã nghe nói đến,” anh nói. “Chúng có thể là nơi trú ẩn lý tưởng.”
Họ bắt đầu di chuyển về phía hang động, nhưng trên đường đi, bỗng nhiên một tiếng gầm vang lên từ xa.
“Lại nữa!” Alex thầm nghĩ, lo lắng. “Chúng ta cần ẩn nấp!”
Nhưng lần này, không chỉ có một con khủng long bạo chúa mà là hai con, đang đi tìm kiếm thức ăn. Alex thấy rõ những vết chân to lớn in trên đất, và cảm thấy sợ hãi.
“Nhanh lên! Chúng ta phải rời khỏi đây!” anh quát.
Họ chạy về hướng ngược lại, tìm kiếm một nơi trú ẩn khác. Alex cảm thấy tim mình đập nhanh, và trong lúc chạy, anh không ngừng lo lắng cho sự an toàn của Leo và Dino.
Khi đến một khu vực có những tảng đá lớn, Alex quyết định rằng đây là nơi an toàn để ẩn nấp.
“Ở đây! Chúng ta sẽ trốn đằng sau những tảng đá này,” anh chỉ dẫn, nhanh chóng lẩn vào.
Họ im lặng chờ đợi, nghe tiếng gầm gừ của hai con khủng long đang đi gần đó. Thời gian trôi qua như kéo dài vô tận, nhưng cuối cùng, tiếng gầm đã xa dần.
“Chúng ta an toàn rồi,” Alex thở phào nhẹ nhõm.
Khi rời khỏi chỗ ẩn nấp, họ quyết định tiếp tục hành trình đến hang động. Hành trình này không chỉ là để tìm kiếm nơi trú ẩn an toàn mà còn để khám phá những điều kỳ diệu của khu rừng.
“Đi nào, chúng ta sẽ khám phá những điều mới mẻ!” Alex nói với sự phấn khích, dẫn đầu nhóm.
Khi họ tiến gần đến hang động, Alex cảm thấy có một sức hút kỳ lạ từ nơi đó. Hang động rộng lớn với những nhũ đá lấp lánh và ánh sáng từ những khe nứt chiếu vào. Không khí bên trong có vẻ mát mẻ và trong lành.
“Nơi này thật đẹp!” Leo thốt lên, nhìn quanh với sự ngạc nhiên.
Alex mỉm cười. “Đúng vậy! Đây sẽ là nơi trú ẩn lý tưởng cho chúng ta.”
Khi họ đi vào bên trong, ánh sáng bên ngoài dần biến mất, và không gian trở nên yên tĩnh hơn. Nhưng bất chợt, một tiếng động vang lên từ sâu trong hang, khiến cả ba người phải dừng lại.
“Mày nghe thấy không?” Alex hỏi, nín thở.
Leo và Dino nhìn quanh, lộ rõ vẻ lo lắng. Alex quyết định tiến về phía tiếng động, vừa cẩn thận vừa hồi hộp.
Khi đến gần, họ phát hiện ra một con khủng long nhỏ đang ẩn nấp sau một tảng đá lớn. Alex cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận ra rằng nó không phải là một mối đe dọa.
“Chúng ta không phải sợ nó,” anh nói với Leo và Dino. “Có vẻ như nó cũng đang tìm kiếm nơi trú ẩn.”
Con khủng long nhỏ nhìn họ với đôi mắt to tròn, có vẻ hoảng sợ nhưng cũng đầy sự tò mò. Alex quyết định tiếp cận nó từ từ.
“Chào bạn! Mình không muốn làm hại bạn,” Alex nhẹ nhàng nói, đưa tay ra.
Con khủng long nhỏ dần bình tĩnh lại, và Alex nhận ra rằng nó cũng giống như Leo, đang tìm kiếm sự bảo vệ.
“Mày có tên không?” Alex hỏi, nhìn nó với sự trìu mến.
Con khủng long nhỏ kêu lên một tiếng, như thể đang trả lời, nhưng Alex không hiểu.
“Chúng ta có thể gọi bạn là Pip,” anh đề nghị, cảm thấy như mối liên kết giữa họ đang dần hình thành.
Dino và Leo tiến lại gần, nhìn Pip với sự thân thiện. Alex cảm thấy tự hào vì đã tạo ra một nhóm mới, và một phần của cuộc hành trình mà anh đang trải qua.
“Chúng ta sẽ cùng nhau sống sót trong thế giới này,” Alex nói với sự quyết tâm. “Từ bây giờ, chúng ta là một đội.”
Họ ngồi lại trong hang, chia sẻ thức ăn và kể cho nhau những câu chuyện về hành trình của mình. Mỗi người đều mang trong mình một câu chuyện riêng, và dần dần, họ trở thành một gia đình.
“Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá khu rừng này và tìm ra những bí mật mà nó ẩn chứa,” Alex nói với nụ cười, nhìn vào mắt của Leo, Dino và Pip. “Hãy bắt đầu cuộc phiêu lưu mới!”
Trong lòng Alex, anh biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu cho một hành trình dài đầy những bí ẩn và thử thách. Nhưng với những người bạn đồng hành này, anh tin rằng mọi thứ sẽ đều có thể vượt qua.