Khủng Long và Nghề Bác Sĩ - Chương 7
Chương 7: Cuộc Phiêu Lưu Mới
Buổi sáng hôm sau, ánh sáng xuyên qua những khe hở của hang động, khiến không gian trở nên ấm áp và sáng sủa hơn. Alex thức dậy trước, quyết định sẽ chuẩn bị cho một ngày khám phá mới cùng với những người bạn đồng hành. Leo, Dino và Pip vẫn còn ngủ say, Alex không muốn làm họ thức dậy quá sớm.
“Hôm nay, chúng ta sẽ khám phá sâu hơn vào khu rừng,” Alex tự nhủ, quyết tâm tìm hiểu nhiều hơn về thế giới xung quanh. “Có thể tìm thấy thức ăn và các loại thảo mộc hữu ích.”
Khi ánh nắng bắt đầu chiếu sáng khắp nơi, Leo là người đầu tiên tỉnh dậy. Nó nhìn quanh với đôi mắt ngái ngủ, rồi thấy Alex đang chuẩn bị bữa sáng.
“Chào buổi sáng, Leo!” Alex mỉm cười. “Mày đã sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu chưa?”
Leo gật đầu, giờ đã tỉnh táo. Sau đó, Dino và Pip cũng dần tỉnh dậy, hòa vào không khí sôi nổi của buổi sáng.
“Hôm nay chúng ta sẽ đi đến khu rừng phía Bắc,” Alex nói khi mọi người đã ngồi lại bên nhau. “Nghe nói ở đó có nhiều loại cây ăn quả và có thể tìm thấy nước sạch.”
Mọi người ăn sáng xong, họ cùng nhau chuẩn bị cho chuyến đi. Alex kiểm tra lại những vật dụng cần thiết và bắt đầu dẫn đường. Họ di chuyển qua những tán cây rậm rạp, lắng nghe âm thanh của thiên nhiên xung quanh.
Khi đi sâu vào rừng, Alex cảm thấy hào hứng với những điều mới mẻ đang chờ đón. Họ bắt gặp những loài thực vật kỳ lạ mà Alex chưa bao giờ thấy trước đây—những cây có lá lớn, những bông hoa rực rỡ sắc màu.
“Mày thấy không? Đây là những loại thực vật rất quý giá!” Alex nói với Leo, chỉ vào một loại hoa có màu tím sáng. “Chúng có thể có tác dụng chữa bệnh.”
Leo, đầy hào hứng, tiến lại gần để ngửi mùi hoa. Pip thì chạy quanh chơi đùa với Dino, tạo ra không khí vui vẻ.
“Chúng ta nên tìm một chỗ nghỉ chân,” Alex nói khi họ đã đi một đoạn. “Nơi nào có nước sẽ là lý tưởng.”
Sau một hồi tìm kiếm, họ cuối cùng cũng tìm thấy một dòng suối nhỏ, nước trong veo chảy róc rách giữa những tảng đá.
“Chúng ta đã tìm được nguồn nước rồi!” Alex reo lên, vui mừng.
Leo và Pip lập tức chạy đến bên suối, uống nước một cách ngon lành. Alex cũng không quên đưa cho Dino và Pip chút trái cây mà họ đã thu thập được trên đường đi.
“Cảm giác thật tuyệt khi có nước sạch,” Alex nói, ngồi xuống bờ suối.
Nhưng chỉ một lúc sau, khi họ đang thưởng thức không khí yên bình, bỗng nhiên có một tiếng động lớn vang lên từ phía rừng sâu.
“Gì vậy?” Alex hỏi, nhìn về hướng phát ra tiếng động.
Leo và Pip dừng lại, nhìn chằm chằm với ánh mắt lo lắng. Alex đứng dậy, cố gắng định hình tình huống.
“Chúng ta cần cẩn thận,” anh thì thầm. “Có thể có một con khủng long lớn ở gần.”
Họ quyết định không ở lại gần suối quá lâu. Alex dẫn nhóm ra khỏi khu vực đó, tìm kiếm một nơi an toàn hơn để tiếp tục khám phá. Họ đi sâu vào rừng, vừa đi vừa lắng nghe mọi âm thanh xung quanh.
Một lúc sau, họ phát hiện một khu vực có nhiều cây ăn quả khác, với những trái cây chín mọng và màu sắc tươi sáng.
“Chúng ta có thể dừng lại ở đây để thu hoạch,” Alex nói, chỉ vào những cây trái gần đó.
Mọi người bắt đầu thu thập trái cây, nhưng ngay khi họ đang vui vẻ, tiếng gầm gừ lại vang lên từ phía rừng sâu. Alex cảm thấy lo lắng.
“Đó có vẻ là một con khủng long lớn,” anh nói với mọi người. “Chúng ta cần phải đi nhanh.”
Khi họ di chuyển, Leo và Pip dường như bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Dino, với tính cách mạnh mẽ của mình, tiến lên phía trước, như thể muốn bảo vệ cả nhóm.
“Cố lên nào! Chúng ta sẽ an toàn!” Alex động viên, cố gắng tạo ra sự tự tin cho cả nhóm.
Khi đi được một đoạn, họ bắt gặp một khu vực hẹp với những tảng đá lớn. Alex quyết định rằng đây có thể là nơi trú ẩn tạm thời.
“Chúng ta sẽ ẩn nấp sau những tảng đá này,” anh chỉ dẫn. “Cố gắng giữ yên lặng.”
Họ nhanh chóng chui vào chỗ ẩn nấp. Tiếng gầm gừ ngày càng gần, và Alex có thể cảm nhận được rung động trong lòng đất.
“Hãy giữ im lặng,” anh thì thầm, tim đập mạnh.
Một con khủng long lớn xuất hiện trước mặt họ, nó nhìn quanh với ánh mắt tìm kiếm. Alex cảm thấy hồi hộp, không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Con khủng long, sau khi không tìm thấy gì ở gần, bắt đầu đi lùi lại. Alex thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay lúc đó, một tiếng động khác vang lên, khiến con khủng long quay lại, gầm lên.
“Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay lập tức!” Alex nói, giọng khẩn trương.
Họ lại một lần nữa lao ra khỏi chỗ ẩn nấp, chạy về phía khu rừng đông đúc hơn, nơi mà Alex hy vọng sẽ tìm thấy sự che chở an toàn hơn.
“Nhanh lên! Chúng ta không thể để bị phát hiện!” Alex thúc giục.
Cuộc chạy đua tiếp tục trong sự hồi hộp, nhưng điều gì đó trong lòng Alex đã thay đổi. Anh biết rằng họ không chỉ đang tìm kiếm sự an toàn, mà còn đang xây dựng một tình bạn không thể phá vỡ trong một thế giới đầy nguy hiểm.
Cuối cùng, họ tìm thấy một khu vực rậm rạp hơn, nơi có những cây cao và nhiều bóng mát.
“Ở đây có vẻ an toàn hơn,” Alex nói, nhìn quanh. “Chúng ta có thể dừng lại một chút và nghỉ ngơi.”
Mọi người đồng ý, và họ ngồi xuống, hồi hộp vì vừa trải qua một cuộc chạy đuổi căng thẳng. Alex cảm thấy kiệt sức nhưng cũng hạnh phúc vì đã vượt qua thử thách.
“Chúng ta đã làm rất tốt,” anh nói, nhìn vào mắt Leo, Dino và Pip. “Mặc dù gặp nhiều khó khăn, nhưng chúng ta vẫn luôn bên nhau.”
Leo kêu lên như muốn thể hiện sự đồng tình, và Pip cũng hòa vào không khí vui vẻ. Dino nhảy múa, thể hiện sự vui mừng của mình.
Alex nhận ra rằng, trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này, tình bạn và sự đoàn kết chính là sức mạnh lớn nhất mà họ có. Và mặc dù cuộc hành trình còn dài, nhưng họ đã sẵn sàng cho bất kỳ thử thách nào ở phía trước.