Khủng Long và Nghề Bác Sĩ - Chương 8
Chương 8: Những Thử Thách Đến Từ Bên Trong
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Alex và các bạn quyết định tiếp tục hành trình khám phá. Họ đã tìm được một khu rừng an toàn, nhưng trong lòng Alex vẫn có một cảm giác lo lắng. Mỗi bước đi đều chứa đựng những bất ngờ mà họ chưa từng đối mặt.
“Hôm nay, chúng ta sẽ khám phá khu vực phía Tây,” Alex nói, chỉ tay về hướng rừng sâu hơn. “Nghe nói có một thung lũng xinh đẹp ở đó, và chúng ta có thể tìm thấy nhiều nguồn thức ăn hơn.”
Leo và Pip gật đầu, thể hiện sự hào hứng. Dino, với bản tính mạnh mẽ, dẫn đầu đoàn. Họ đi xuyên qua những bụi cây rậm rạp, lắng nghe âm thanh của thiên nhiên và cảm nhận hơi thở của rừng sâu.
Khi họ di chuyển, Alex bắt đầu cảm thấy những thay đổi trong không khí. Dường như có điều gì đó không ổn.
“Mọi người hãy cẩn thận,” anh nhắc nhở. “Chúng ta cần phải để ý mọi thứ xung quanh.”
Họ đi được một đoạn thì bỗng nhiên một tiếng gầm gừ lớn vang lên từ phía sau. Alex quay lại, cảm thấy tim mình đập mạnh. Một con khủng long khổng lồ, có vẻ như là một con Tyrannosaurus rex, đang tiến lại gần.
“Chạy đi!” Alex hét lên, nhanh chóng dẫn đường cho cả nhóm. Họ lao vào rừng, cố gắng tìm nơi ẩn nấp.
Leo và Pip chạy sát bên cạnh, nhưng Alex nhận ra rằng Dino đã chậm lại. Anh không thể để bạn mình bị bỏ lại.
“Dino, cố lên!” Alex gọi, vừa chạy vừa quay lại nhìn. “Chúng ta sẽ tìm chỗ an toàn!”
Dino cố gắng tăng tốc, nhưng chân của nó vẫn còn yếu. Alex vội vàng quay lại, đưa tay ra.
“Bám sát vào tao, Dino!” anh hét. “Chúng ta không thể dừng lại!”
Họ chạy qua những tán cây, cảm giác như có hàng triệu mắt đang theo dõi họ. Tiếng gầm gừ của con khủng long càng lúc càng gần, và Alex cảm thấy áp lực ngày càng lớn.
Cuối cùng, họ tìm thấy một cái hang nhỏ nằm ẩn sau một tảng đá lớn. Alex nhanh chóng dẫn cả nhóm vào trong.
“Ở đây! Giữ im lặng!” anh thì thầm, nhấn mạnh vào tầm quan trọng của sự yên tĩnh.
Cả nhóm nằm im trong bóng tối của hang, cảm nhận được tiếng thở nặng nề của con khủng long bên ngoài. Alex có thể nghe thấy nó đi qua, gầm gừ như đang tìm kiếm thức ăn.
Sau một lúc, tiếng gầm gừ đã dần xa. Alex từ từ thở phào nhẹ nhõm. “Chúng ta đã an toàn,” anh nói, nhẹ nhàng nhìn vào mắt Leo, Dino và Pip.
Leo thở phì phò, còn Dino thì run rẩy. Alex biết rằng việc này không chỉ là một thử thách về thể chất mà còn là một thử thách về tâm lý. Họ cần hồi phục tinh thần.
“Mọi người, hãy cố gắng bình tĩnh lại,” Alex nói. “Chúng ta đã vượt qua được một thử thách lớn. Giờ đây, chúng ta cần nghỉ ngơi một chút.”
Một lúc sau, khi cảm thấy an toàn hơn, họ quyết định rời khỏi hang và tiếp tục hành trình. Alex dẫn dắt nhóm một cách cẩn thận, không dám lơ là.
Khi họ tiến sâu vào thung lũng, cảnh vật dần thay đổi. Những cây cao vươn mình về phía bầu trời, ánh nắng rọi chiếu tạo ra những mảng sáng và bóng đẹp mắt. Alex cảm thấy sự tươi mới của thiên nhiên, nhưng vẫn không thể gạt bỏ cảm giác lo âu trong lòng.
Bỗng dưng, họ phát hiện một dòng suối nhỏ trong vắt, nước chảy róc rách bên những tảng đá.
“Chúng ta sẽ dừng lại đây một chút,” Alex nói, chỉ tay về phía dòng suối. “Có thể tìm thấy thức ăn xung quanh.”
Họ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, và Leo nhanh chóng phát hiện ra một vài loại thảo mộc và trái cây chín mọng.
“Mình nghĩ đây là một loại quả có thể ăn được!” Leo vui mừng nói, đưa cho Alex một quả nhỏ.
Alex gật đầu, kiểm tra kỹ càng trước khi ăn. “Chúng ta cần phải cẩn thận với những loại thực phẩm trong rừng.”
Khi cả nhóm thưởng thức những món ăn nhẹ nhàng, Alex cảm thấy thoải mái hơn. Họ bắt đầu nói chuyện về những gì đã xảy ra, chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ.
“Tao cảm thấy mệt mỏi, nhưng cũng rất vui,” Dino nói, thở phì phò. “Những cuộc phiêu lưu này thật sự thú vị.”
“Đúng vậy! Chúng ta đã học được rất nhiều điều,” Alex đồng tình. “Nhưng chúng ta vẫn còn nhiều điều cần khám phá.”
Khi họ nghỉ ngơi, bỗng nhiên một tiếng động mạnh vang lên từ xa, làm họ phải ngừng lại.
“Gì vậy?” Pip hỏi, đôi mắt to tròn đầy lo lắng.
Alex nheo mắt, cố gắng nghe cho rõ. “Có vẻ như có một cuộc chiến nào đó đang xảy ra,” anh nói, chỉ về phía âm thanh vang vọng từ rừng sâu.
“Chúng ta nên đi xem không?” Leo đề nghị, vẻ tò mò.
“Mình không chắc lắm,” Alex nói, nhưng sự tò mò cũng len lỏi trong lòng anh. “Nhưng nếu chúng ta đi, phải thật cẩn thận.”
Họ quyết định tiến gần đến nơi phát ra tiếng động. Khi đến gần, họ thấy hai con khủng long đang đấu tranh, một con là bạo chúa T. rex, và con kia là một con Allosaurus.
“Ôi, nhìn kìa!” Leo chỉ tay, miệng há hốc vì bất ngờ.
Alex và nhóm của anh đứng im lặng, quan sát cuộc chiến. Cả hai con khủng long gầm gừ dữ dội, những cú tấn công của chúng mạnh mẽ và quyết liệt.
“Chúng ta cần rời khỏi đây ngay,” Alex nói, cảm thấy căng thẳng. “Nếu chúng phát hiện ra chúng ta, sẽ rất nguy hiểm.”
Họ lùi lại, nhưng bỗng nhiên con T. rex quay đầu lại, như thể cảm nhận được sự hiện diện của họ.
“Chạy!” Alex hét lên, nhanh chóng dẫn nhóm về hướng ngược lại.
Họ lao vào rừng, cảm thấy không khí căng thẳng bao trùm. Con T. rex đuổi theo, gầm rú trong cơn thịnh nộ. Họ chạy nhanh hơn, mồ hôi chảy ròng ròng, đôi chân cảm thấy như nặng nề hơn bao giờ hết.
Cuối cùng, họ tìm thấy một cái cây to lớn, đủ để che chắn họ khỏi tầm nhìn của con khủng long. Họ chui vào, thở hổn hển.
“Chúng ta an toàn rồi,” Alex nói, cảm thấy tim mình ngừng đập nhanh.
Leo và Pip vẫn còn run rẩy, nhưng Alex nhìn thấy sự kiên cường trong ánh mắt của họ. Họ đã trải qua nhiều thử thách và vẫn cùng nhau đứng vững.
“Mặc dù đây là một ngày khó khăn,” Alex nói, nhìn vào mắt mọi người. “Nhưng chúng ta đã sống sót. Chúng ta cần học hỏi từ những trải nghiệm này.”
Khi bóng tối dần buông xuống, cả nhóm ngồi lại bên nhau, chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc. Alex cảm thấy như họ đã trở thành một gia đình trong thế giới đầy thử thách này.
“Hãy cùng nhau vượt qua mọi khó khăn,” anh nói, mỉm cười với Leo, Dino và Pip. “Và chúng ta sẽ khám phá những điều kỳ diệu của thế giới này!”
Chương tiếp theo của cuộc hành trình đang chờ đón họ, và Alex biết rằng cùng nhau, họ sẽ có thể vượt qua bất kỳ thử thách nào.