King Kong Và Cỗ Máy Thời Gian - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Với King Kong
Henry tỉnh dậy giữa một khu rừng rậm rạp, xung quanh là những âm thanh của động vật hoang dã. Ông nhận ra rằng mình đã đến một thời kỳ tiền sử, nơi mà những loài động vật khổng lồ còn thống trị thế giới. Henry từ từ đứng dậy, kiểm tra lại thiết bị và cỗ máy thời gian, rồi bắt đầu khám phá khu rừng.
Khi bước qua những tán cây rậm rạp, Henry bỗng nghe thấy tiếng động lớn và mặt đất rung chuyển dưới chân mình. Ông ngước nhìn lên và không thể tin vào mắt mình khi thấy một sinh vật khổng lồ đang tiến đến gần. Đó chính là King Kong, con khỉ khổng lồ huyền thoại.
King Kong dừng lại, nhìn chằm chằm vào Henry với ánh mắt tò mò. Henry cố gắng giữ bình tĩnh và không tỏ ra đe dọa. Ông nhận ra rằng Kong không có ý định tấn công, mà chỉ tò mò về sự hiện diện của ông.
“Chào… chào anh bạn lớn,” Henry lắp bắp, giơ tay ra một cách chậm rãi. “Tôi là Henry. Tôi không đến để làm hại anh. Tôi chỉ là một nhà khoa học, đang nghiên cứu về thế giới của anh.”
King Kong nhìn Henry một lúc lâu, rồi phát ra một tiếng gầm nhẹ. Henry cảm thấy như mình đang được chấp nhận. Ông bắt đầu ghi chép lại mọi chi tiết về hành vi và cuộc sống của sinh vật khổng lồ này.
Ngày qua ngày, Henry và King Kong dần trở nên thân thiết. Henry theo dõi Kong săn mồi, xây dựng tổ và tương tác với môi trường xung quanh. Dần dần, ông nhận ra rằng Kong không chỉ là một con vật khổng lồ, mà còn có trí tuệ và tình cảm.
Một ngày nọ, khi Henry và Kong đang khám phá rừng rậm, họ bỗng nghe thấy tiếng la hét và tiếng vũ khí va chạm. Henry nhanh chóng nhận ra rằng đó là một nhóm người nguyên thủy đang săn bắn. Những người này rất sợ hãi và coi King Kong là một mối đe dọa.
Henry bước tới, cố gắng giao tiếp với họ. “Xin chào! Tôi không phải là kẻ thù. Chúng tôi chỉ đang đi qua đây thôi.”
Một người đàn ông cao lớn, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, tiến lên và nói bằng một ngôn ngữ lạ. Henry cố gắng dùng cử chỉ và biểu cảm để truyền đạt ý định hòa bình của mình.
Người thủ lĩnh nhìn Henry một lúc, rồi quay lại ra lệnh cho nhóm của mình hạ vũ khí. Ông ta bước đến gần Henry và nói bằng giọng điệu hòa nhã hơn.
“Chúng tôi không muốn chiến đấu. Nhưng con quái vật này đã gây ra nhiều thiệt hại cho chúng tôi,” ông chỉ vào Kong.
Henry lắc đầu, cố gắng giải thích. “King Kong không phải là kẻ thù của các ông. Anh ta chỉ bảo vệ lãnh thổ của mình. Chúng ta có thể sống hòa bình.”
Người thủ lĩnh trầm ngâm một lúc rồi gật đầu. “Chúng tôi sẽ cho anh cơ hội. Nhưng nếu con quái vật này gây nguy hiểm, chúng tôi sẽ không do dự.”
Henry thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn người thủ lĩnh. Ông biết rằng mình phải tìm cách để chứng minh rằng King Kong không phải là mối đe dọa. Henry bắt đầu lên kế hoạch để xây dựng một mối quan hệ hòa bình giữa Kong và người nguyên thủy.
Khi mặt trời lặn, Henry ngồi bên cạnh Kong, nhìn vào ánh lửa bập bùng. Ông biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một cuộc phiêu lưu đầy thử thách. Nhưng với sự dũng cảm và quyết tâm, Henry tin rằng mình sẽ tìm ra cách để mang lại hòa bình cho tất cả.