Kog'Maw - Quái Vật Hư Không - Chương 2
Chương 2: Đối Đầu Với Trái Đất
Kog’Maw đứng yên, đôi mắt đỏ rực của hắn nhìn chằm chằm vào ánh sáng yếu ớt của bình minh đang ló dạng. Một cảm giác lạ lẫm và căng thẳng lấp đầy không khí. Cái nhìn của hắn không còn chỉ là sự tàn phá và hủy diệt mà giờ đây còn chứa đựng một chút bối rối và nghi hoặc.
Baren và Elara, cùng với nhóm thợ săn, tranh thủ thời gian để lấy lại hơi thở. Khi Kog’Maw dừng lại, họ không còn bị áp lực ngay lập tức, nhưng sự nguy hiểm vẫn hiện hữu. Baren vung thanh kiếm của mình, làm dấu hiệu cho nhóm chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra.
“Chúng ta cần tìm hiểu tại sao sinh vật này lại dừng lại. Có thể hắn đang tìm kiếm điều gì đó,” Elara nói, cố gắng duy trì bình tĩnh trong khi kiểm tra mũi tên và cung của mình.
“Chúng ta có thể không có nhiều thời gian,” Baren đáp, mắt vẫn chăm chú vào Kog’Maw. “Nếu hắn đang tìm kiếm điều gì đó, chúng ta cần phải hiểu được mục đích của hắn trước khi quá muộn.”
Kog’Maw tiếp tục quan sát, cảm nhận sự thay đổi trong không khí và hơi ấm của mặt trời buổi sáng. Một cảm giác bất an len lỏi trong hắn. Hắn không còn chỉ là một cỗ máy tiêu diệt. Hắn bắt đầu cảm nhận được một điều gì đó khác biệt về thế giới xung quanh.
Elara, với lòng dũng cảm, tiến gần đến Kog’Maw, tay vẫn nắm chặt cung tên. “Hãy nói cho chúng tôi biết bạn đang tìm kiếm gì. Có thể chúng tôi có thể giúp bạn.”
Kog’Maw quay đầu về phía Elara, đôi mắt đỏ rực của hắn ánh lên một sự tò mò kỳ lạ. “Ta không biết,” hắn đáp, giọng hắn khàn khàn. “Ta chỉ biết rằng ta không thuộc về nơi này. Ta không hiểu tại sao ta lại ở đây, nhưng ta cảm nhận được sự yếu đuối, sự thiếu thốn trong thế giới này.”
Baren và Elara nhìn nhau, không biết phải làm gì. Mặc dù Kog’Maw đã gây ra sự tàn phá, nhưng hắn dường như không hoàn toàn là một kẻ thù.
“Chúng ta không thể cứ đứng đây mãi,” Baren nói. “Nếu hắn không còn tấn công, có lẽ chúng ta nên tìm cách giữ hắn ở lại và tìm hiểu rõ hơn.”
Elara đồng ý. “Tôi sẽ thử dùng phép thuật giữ chân hắn lại. Có lẽ nếu hắn không bị đe dọa, chúng ta có thể có một cuộc trò chuyện.”
Cô đưa tay lên, và ánh sáng từ phép thuật của cô tạo ra một vòng ánh sáng bao quanh Kog’Maw. Hắn cảm nhận được sự kiềm chế, nhưng không cảm thấy bị đe dọa. Hắn đứng yên, để cho phép thuật hoạt động.
“Chúng tôi không muốn gây hấn,” Elara nói nhẹ nhàng. “Chúng tôi chỉ muốn giúp bạn hiểu rõ hơn về nơi này và tại sao bạn lại ở đây.”
Kog’Maw cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói của Elara. Hắn không hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của những lời nói đó, nhưng cảm giác không còn bị đe dọa khiến hắn cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
“Ta cảm thấy… sự khác biệt trong thế giới này. Ta không biết mục đích của ta ở đây, nhưng ta cảm nhận rằng có điều gì đó lớn hơn đang chờ đợi,” Kog’Maw thừa nhận.
Elara và Baren nhận ra rằng Kog’Maw có thể không phải là một kẻ thù bất biến mà họ tưởng. Cả hai quyết định rằng việc hiểu rõ hơn về sự xuất hiện của hắn và mục đích của hắn là điều quan trọng hơn cả.
“Chúng ta có thể bắt đầu bằng cách cùng nhau tìm hiểu về những điều lạ lẫm trong thế giới này và cùng nhau đối mặt với các nguy hiểm,” Baren nói. “Nếu bạn muốn, chúng tôi có thể giúp bạn trong hành trình này.”
Kog’Maw suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. “Ta sẽ chấp nhận lời đề nghị của các ngươi. Ta không biết nhiều về thế giới này, nhưng ta sẽ cùng các ngươi tìm kiếm sự thật.”
Với sự đồng ý của Kog’Maw, nhóm thợ săn và sinh vật Hư Không bắt đầu một hành trình mới, nơi họ sẽ cùng nhau khám phá và đối mặt với những thử thách chưa biết. Mối quan hệ giữa họ từ đây sẽ là một cuộc hành trình đầy thử thách và khám phá, và những cuộc phiêu lưu mới đang chờ đợi phía trước.