Kỳ Án Của Người Máy - Chương 3
Chương 3: Điều tra hiện trường
Buổi chiều cùng ngày tại căn biệt thự của Tiến sĩ Lý Thanh.
Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều hắt lên những bức tường kính trong suốt của căn biệt thự hiện đại. Bao Thanh Thiên, Công Tôn Sách, và Cảnh sát trưởng Trương bước vào không gian rộng lớn nhưng vắng lặng, nơi Tiến sĩ Lý Thanh đã từng sống và làm việc. Mọi thứ dường như vẫn nguyên vẹn, chỉ có sự hiện diện của cái chết và bí ẩn bao trùm lên từng góc nhỏ.
“Chúng ta phải kiểm tra từng chi tiết, dù là nhỏ nhất,” Bao Thanh Thiên nói, ánh mắt sắc bén của ông quét qua căn phòng. “Sự thật luôn để lại dấu vết, dù có bị che đậy kỹ lưỡng đến đâu.”
Họ tiến vào phòng thí nghiệm của Tiến sĩ Lý Thanh, nơi hiện trường vụ án vẫn được bảo tồn nguyên vẹn. Các thiết bị khoa học hiện đại, máy tính và công cụ nghiên cứu nằm rải rác khắp nơi, nhưng tất cả đều im lặng như thể bị đóng băng trong thời gian.
Công Tôn Sách bước tới bàn làm việc của Tiến sĩ, nơi có những dấu vết mờ nhạt mà Trương đã nhận thấy đêm qua. Anh cẩn thận dùng một thiết bị nhỏ để quét qua bề mặt, ánh sáng xanh từ thiết bị soi rọi lên những vết xước gần như vô hình trên mặt bàn.
“Đây là dấu vết của một cuộc giằng co,” Công Tôn Sách nói, ánh mắt anh chăm chú vào những vết xước. “Có thể Tiến sĩ Lý Thanh đã cố gắng chống lại kẻ tấn công.”
“Nhưng tại sao không có bất kỳ dấu vết nào của kẻ tấn công?” Trương hỏi, giọng ông đầy băn khoăn. “Cửa khóa từ bên trong, và hệ thống an ninh không ghi nhận sự xâm nhập nào.”
Bao Thanh Thiên trầm ngâm, tay ông lướt nhẹ trên bề mặt bàn làm việc, như thể ông đang cảm nhận điều gì đó. “Kẻ tấn công có thể đã sử dụng một phương thức mà chúng ta chưa nghĩ tới. Chúng ta cần kiểm tra toàn bộ hệ thống an ninh của căn biệt thự này.”
Công Tôn Sách lập tức kết nối với hệ thống an ninh của biệt thự qua máy tính bảng của mình. Những đoạn video giám sát từ đêm xảy ra vụ án hiện ra trên màn hình. Họ xem từng đoạn một cách cẩn thận, từng khung hình một cách tỉ mỉ.
“Đây rồi,” Công Tôn Sách đột ngột dừng lại khi phát hiện một đoạn video bất thường. “Có một khoảng thời gian ngắn, chỉ vài giây, camera trong phòng thí nghiệm đã bị nhiễu. Nhưng không có dấu hiệu của bất kỳ ai xuất hiện trong khoảng thời gian đó.”
Bao Thanh Thiên nheo mắt nhìn vào màn hình. “Một sự cố bất thường… hoặc có thể là sự can thiệp từ bên ngoài. Ngươi có thể xác định nguồn gốc của nhiễu này không?”
Công Tôn Sách lắc đầu. “Nhiễu quá ngắn và không để lại dấu vết rõ ràng. Nhưng nếu có ai đó can thiệp vào hệ thống, thì kẻ đó phải rất tinh vi và có hiểu biết sâu sắc về công nghệ.”
Bao Thanh Thiên im lặng suy nghĩ. Ông bước tới gần thi thể của Tiến sĩ Lý Thanh, đôi mắt ông dừng lại ở vết thương trên cổ nạn nhân. “Vết cắt này rất gọn và sâu, dường như được gây ra bởi một lưỡi dao sắc bén hoặc một công cụ tương tự. Điều này không phù hợp với hành vi của một người máy như ZX-9.”
Trương bước tới gần, quan sát vết thương kỹ lưỡng hơn. “Ngài nói đúng, Bao đại nhân. Nếu ZX-9 thực hiện hành động này, vết thương sẽ không thể sắc gọn như vậy. Nhưng điều gì đã thực sự xảy ra?”
Công Tôn Sách tiếp tục kiểm tra các dữ liệu khác, bao gồm cả hồ sơ của ZX-9. “Tôi đã phân tích lại hệ thống của ZX-9. Phần mềm độc hại đã thay đổi một số lệnh trong hệ điều hành của nó, nhưng không có bằng chứng rõ ràng cho thấy nó đã thực hiện hành vi giết người. Có thể phần mềm này chỉ được sử dụng để che mắt hoặc điều khiển một phần nhỏ nào đó của người máy.”
“Ngươi nghĩ rằng có ai đó đã điều khiển ZX-9 để tạo ra hiện trường giả?” Trương hỏi, giọng ông trầm ngâm.
“Đó là một khả năng,” Bao Thanh Thiên đáp, đôi mắt ông sáng lên. “Kẻ thủ ác có thể đã lợi dụng ZX-9 để đánh lạc hướng chúng ta. Nhưng nếu không phải ZX-9, thì ai đã thực sự gây ra cái chết của Tiến sĩ?”
Trương và Công Tôn Sách lặng lẽ suy nghĩ về câu hỏi đó. Mọi thứ dường như phức tạp hơn khi họ càng đào sâu vào vụ án.
Đột nhiên, Bao Thanh Thiên ngẩng đầu lên, ánh mắt ông như bừng sáng. “Chúng ta cần kiểm tra kỹ lưỡng hơn, đặc biệt là về những người có khả năng tiếp cận gần với Tiến sĩ Lý Thanh và có thể thao túng ZX-9.”
Công Tôn Sách đồng ý và bắt đầu tìm kiếm thông tin về những người có liên quan đến công việc của Tiến sĩ. Trương vẫn không ngừng quan sát hiện trường, tìm kiếm những manh mối nhỏ nhất.
Một giờ sau, trong phòng thí nghiệm của Tiến sĩ Lý Thanh.
Công Tôn Sách đã hoàn thành việc tìm kiếm thông tin. Anh bước đến bên Bao Thanh Thiên, trong tay là một danh sách ngắn những người có liên hệ mật thiết với Tiến sĩ.
“Thưa đại nhân, đây là danh sách những người gần đây đã làm việc cùng hoặc có khả năng tiếp cận với hệ thống của ZX-9. Trong số đó, có một người nổi bật hơn cả – Trương Linh, kỹ sư phần mềm phụ trách lập trình cho ZX-9. Cô ấy có kỹ năng và hiểu biết đủ để can thiệp vào hệ thống.”
Bao Thanh Thiên cầm lấy danh sách, ánh mắt ông tập trung vào cái tên Trương Linh. “Cô ấy có động cơ nào không?”
“Trương Linh có mối quan hệ cá nhân với Tiến sĩ Lý Thanh. Họ đã từng có mối quan hệ tình cảm, nhưng gần đây có tin đồn rằng họ đã chia tay trong sự không hài lòng,” Công Tôn Sách giải thích.
Bao Thanh Thiên gật đầu, trong mắt ông lóe lên sự nghi ngờ. “Chúng ta cần gặp cô ấy ngay lập tức. Có lẽ Trương Linh là chìa khóa để giải mã vụ án này.”
Trương đồng ý. “Tôi sẽ sắp xếp cuộc gặp. Nếu Trương Linh thực sự liên quan, chúng ta phải hành động nhanh chóng trước khi cô ấy có cơ hội phá hủy bất kỳ bằng chứng nào.”
Bao Thanh Thiên và Công Tôn Sách cùng bước ra khỏi phòng thí nghiệm, sự quyết tâm hiện rõ trong từng bước đi. Vụ án đã bắt đầu hé mở một chút, nhưng vẫn còn rất nhiều bí ẩn cần được giải đáp. Họ biết rằng sự thật đang gần kề, nhưng con đường để đến đó sẽ đầy rẫy những thử thách và nguy hiểm.
Cuộc điều tra đang dần tiến triển, nhưng những bóng tối vẫn đang che giấu nhiều điều. Bao Thanh Thiên và các đồng sự sẽ phải đối mặt với những sự thật đáng sợ khi vụ án dần lộ diện.