Kỳ Án Trong Ngôi Đền - Chương 3
Chương 3: Bí mật của ngôi đền
Ngôi đền Kinh Thành chìm trong màn sương sớm, ánh nắng yếu ớt chỉ đủ soi rọi một phần nhỏ của ngôi đền cổ kính. Bao Chửng và Triển Chiêu bước ra từ căn phòng của sư thầy Minh Tịnh, đầu óc vẫn quay cuồng với những suy nghĩ về chiếc bùa hộ mệnh bí ẩn và những ký tự cổ xưa.
“Đại nhân, ngôi đền này đã tồn tại hàng thế kỷ,” Triển Chiêu nói, bước theo Bao Chửng. “Có thể trong quá khứ, nó từng là nơi diễn ra những nghi lễ hoặc sự kiện mà chúng ta chưa biết đến.”
Bao Chửng gật đầu đồng ý. “Ta cũng nghĩ như vậy. Ta cảm nhận được một không khí khác lạ trong ngôi đền này, như thể nó đang che giấu một điều gì đó rất quan trọng.”
Họ tiến đến phòng của vị trụ trì, người giữ những bản ghi chép về lịch sử của ngôi đền. Vị trụ trì là một người cao tuổi, tóc bạc trắng, gương mặt hiền từ nhưng thoáng nét lo âu khi đón tiếp Bao Chửng.
“Thưa trụ trì, chúng tôi muốn biết thêm về lịch sử của ngôi đền này,” Bao Chửng nói, giọng nghiêm túc nhưng không kém phần tôn kính.
Vị trụ trì cúi đầu chào Bao Chửng, rồi nói với giọng trầm mặc: “Ngôi đền Kinh Thành đã tồn tại từ thời cổ đại, trải qua nhiều triều đại và biến cố lịch sử. Có những điều được ghi lại, nhưng cũng có những bí mật chỉ truyền miệng giữa các thế hệ trụ trì.”
Bao Chửng ngồi xuống, mắt nhìn thẳng vào vị trụ trì, thể hiện sự quan tâm đặc biệt. “Bí mật? Ngài có thể chia sẻ với chúng tôi được không?”
Vị trụ trì thở dài, rồi bước đến một chiếc tủ cổ kính ở góc phòng. Ông mở tủ và lấy ra một cuốn sách cũ kỹ, bìa đã mờ nhạt theo thời gian.
“Đây là bản ghi chép về những nghi lễ và sự kiện quan trọng của ngôi đền,” vị trụ trì nói, trao cuốn sách cho Bao Chửng. “Tuy nhiên, có những điều không được ghi lại trong sách vở. Ngôi đền này từng là nơi tổ chức các nghi lễ cổ xưa, thậm chí có liên quan đến những thế lực siêu nhiên.”
Bao Chửng lật mở từng trang sách, mắt dừng lại ở một chương mô tả về một nghi lễ cấm kỵ, được gọi là “Lễ Hội Bóng Đêm”. Theo những gì được ghi chép, lễ hội này chỉ diễn ra một lần mỗi trăm năm, vào đêm trăng tròn khi bóng tối hoàn toàn bao trùm ngôi đền.
“Lễ Hội Bóng Đêm… Điều này có liên quan gì đến vụ án không?” Bao Chửng tự hỏi, mắt vẫn chăm chú vào những dòng chữ.
Vị trụ trì gật đầu, giọng trầm lặng: “Lễ hội này từng bị cấm vì liên quan đến việc triệu hồi những linh hồn từ cõi âm, và nó đã không còn được thực hiện từ hàng trăm năm nay. Tuy nhiên, tôi không thể loại trừ khả năng có người đã lén lút thực hiện lại nó.”
Triển Chiêu nhìn Bao Chửng, ánh mắt thể hiện sự cảnh giác. “Đại nhân, nếu lễ hội này liên quan đến việc triệu hồi linh hồn, thì rất có thể chúng ta đang đối mặt với một thế lực siêu nhiên. Điều này có thể giải thích tại sao không có dấu vết vật lý tại hiện trường.”
Bao Chửng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ khả năng nào. Ta sẽ điều tra thêm về những người có liên quan đến nghi lễ này, và cũng cần xem xét lại những gì đã xảy ra trong đêm sư thầy Minh Tịnh qua đời.”
Vị trụ trì im lặng một lúc rồi nói tiếp: “Ngoài ra, có một căn phòng ẩn dưới tầng hầm của ngôi đền. Nó đã bị khóa chặt từ lâu và không ai dám vào đó. Người xưa truyền lại rằng căn phòng này chứa đựng những bí mật nguy hiểm, liên quan đến những nghi lễ cấm kỵ.”
Bao Chửng nhìn vị trụ trì, ánh mắt nghiêm nghị. “Chúng tôi cần phải vào đó.”
Vị trụ trì do dự, nhưng rồi cũng đồng ý. Ông dẫn Bao Chửng và Triển Chiêu xuống một cầu thang hẹp, tối tăm, dẫn đến tầng hầm của ngôi đền. Không khí nơi đây lạnh lẽo và ẩm ướt, tạo cảm giác rợn người.
Cánh cửa gỗ cũ kỹ hiện ra trước mặt họ, với một chiếc khóa lớn đã rỉ sét. Vị trụ trì lục lọi trong chiếc túi áo dài, lấy ra một chiếc chìa khóa cổ xưa, rồi từ từ mở khóa.
Cánh cửa kêu cọt kẹt khi được đẩy ra, để lộ một căn phòng tối om, chỉ có vài tia sáng yếu ớt len lỏi qua các khe hở trên tường. Bao Chửng và Triển Chiêu cẩn thận bước vào, quan sát xung quanh. Căn phòng trống rỗng, chỉ có một bàn thờ bằng đá đen nằm ở giữa, với những dấu vết của các nghi lễ cổ xưa còn sót lại.
Triển Chiêu tiến lại gần bàn thờ, nơi có một số vật phẩm bí ẩn được đặt cẩn thận. “Đại nhân, có vẻ như đây là nơi thực hiện những nghi lễ cấm kỵ mà trụ trì đã nói.”
Bao Chửng bước lại gần, nhìn kỹ những vật phẩm trên bàn thờ. Ông phát hiện ra một chiếc hộp nhỏ, tương tự như chiếc hộp họ đã tìm thấy trong phòng sư thầy Minh Tịnh. Mở chiếc hộp ra, Bao Chửng thấy một chiếc bùa khác, cũng khắc những ký tự cổ xưa.
“Thật kỳ lạ,” Bao Chửng nói. “Có vẻ như có người đã bí mật thực hiện nghi lễ tại đây. Nhưng tại sao họ lại giết sư thầy Minh Tịnh? Có thể ông ấy đã phát hiện ra điều gì đó mà họ muốn che giấu?”
Triển Chiêu đồng tình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc bùa trong tay Bao Chửng. “Chúng ta cần tìm hiểu thêm về những người liên quan đến ngôi đền này, đặc biệt là những ai có thể biết về các nghi lễ cổ xưa.”
Vị trụ trì đứng ngoài cửa, lặng lẽ theo dõi. Ông biết rằng một khi cánh cửa này đã mở ra, những bí mật của ngôi đền sẽ không còn được che giấu nữa. Và với Bao Chửng dẫn dắt cuộc điều tra, sự thật dù có khó khăn đến đâu cũng sẽ được phơi bày trước ánh sáng.
Câu chuyện ngày càng trở nên bí ẩn hơn, với những manh mối dẫn dắt Bao Chửng và Triển Chiêu vào sâu trong thế giới của những nghi lễ cổ xưa và thế lực siêu nhiên. Những gì họ sẽ phát hiện ra trong những chương tiếp theo chắc chắn sẽ làm thay đổi cách nhìn nhận về vụ án kỳ lạ này.