Kỹ Năng Lãnh Đạo Và Quản Lý Đội Nhóm - Chương 2
Chương 2: Xây Dựng Sự Tin Cậy
Sau buổi họp đầu tiên, Trần Minh cảm thấy rằng nhóm của mình đã bắt đầu đồng lòng với tầm nhìn mới. Tuy nhiên, anh biết rằng để đội ngũ thực sự gắn kết và mạnh mẽ, họ cần phải xây dựng sự tin cậy lẫn nhau. Minh quyết định tổ chức một buổi gặp gỡ ngoài văn phòng, nơi mọi người có thể cởi mở chia sẻ hơn.
Buổi gặp gỡ được tổ chức tại một quán cà phê nhỏ nhưng ấm cúng. Không gian thoải mái với ánh đèn vàng dịu dàng tạo nên một bầu không khí thân thiện. Mọi người ngồi quanh một bàn lớn, đồ uống yêu thích trước mặt, chờ đợi Minh bắt đầu.
Trần Minh (cười nhẹ): “Hôm nay, tôi muốn chúng ta thư giãn và nói chuyện một cách thoải mái hơn. Không cần phải quá nghiêm túc như trong văn phòng. Đây là dịp để chúng ta hiểu nhau hơn và chia sẻ những gì có thể chưa nói ra trong công việc.”
Lan (hơi ngại ngùng): “Anh Minh, tôi nghĩ mọi người đều đang làm việc tốt. Tôi không có gì nhiều để chia sẻ cả.”
Trần Minh (mỉm cười): “Không sao, Lan. Tôi chỉ muốn tạo ra một môi trường mà mọi người có thể cảm thấy thoải mái khi nói ra những điều mà họ đang suy nghĩ. Ví dụ, nếu ai đó đang gặp khó khăn, hoặc có ý tưởng nào muốn chia sẻ, đây là cơ hội để nói ra.”
Một lúc sau, Văn – nhân viên trẻ mới gia nhập đội ngũ – do dự nhưng rồi quyết định lên tiếng.
Văn (với vẻ hơi lo lắng): “Thực ra, em có một chút lo lắng. Em là người mới và cảm thấy mình chưa thể theo kịp tốc độ của mọi người. Em sợ mình sẽ làm chậm tiến độ của nhóm.”
Mọi người đều im lặng lắng nghe, không ai tỏ ra khó chịu hay phán xét. Minh nhìn Văn với ánh mắt đầy thông cảm.
Trần Minh (nhẹ nhàng): “Cảm ơn Văn vì đã chia sẻ. Điều quan trọng nhất là em đã dám nói ra suy nghĩ của mình. Không ai trong chúng ta là hoàn hảo ngay từ đầu. Chúng ta đều cần thời gian để học hỏi và phát triển. Tôi muốn nhắc nhở mọi người rằng chúng ta là một đội, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.”
Hương (nhẹ nhàng thêm vào): “Văn, em đừng lo lắng quá. Chị đã làm việc ở đây lâu rồi, và chị cũng từng gặp khó khăn tương tự. Nếu em cần giúp đỡ, chị luôn sẵn sàng hỗ trợ.”
Văn (cảm động): “Cảm ơn chị Hương, em rất cảm kích.”
Trần Minh (vui vẻ): “Đây chính là tinh thần mà tôi muốn chúng ta xây dựng. Không ai trong chúng ta phải làm việc một mình. Mọi người đều có thể dựa vào nhau. Tôi muốn nhấn mạnh rằng, không có câu hỏi nào là ngu ngốc, không có khó khăn nào là không thể vượt qua nếu chúng ta cùng nhau tìm cách.”
Cuộc trò chuyện tiếp tục với nhiều chia sẻ cởi mở hơn từ các thành viên. Họ bắt đầu kể những câu chuyện về bản thân, những khó khăn và niềm vui trong cuộc sống cá nhân cũng như công việc. Minh nhận thấy rằng bầu không khí ngày càng trở nên thoải mái hơn, và sự tin cậy giữa các thành viên đang dần được xây dựng.
Cuối buổi gặp gỡ, Minh cảm thấy mình đã đạt được mục tiêu quan trọng nhất: tạo ra một nền tảng vững chắc cho sự tin cậy lẫn nhau trong đội ngũ. Anh biết rằng, từ đây, mọi người sẽ không chỉ là đồng nghiệp mà còn là những người bạn có thể chia sẻ và giúp đỡ nhau trong mọi tình huống.