Làm Giàu Từ Đồ Chơi Cũ - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Khiêm Tốn
Trời đã sẩm tối, Lan mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế bành cũ trong phòng khách. Nhà cửa lộn xộn với đồ chơi của con gái cô, Mai, rải rác khắp nơi. Từ những con búp bê bị mất chân tay đến những chiếc xe hơi đồ chơi trầy xước, mọi thứ đều cần được dọn dẹp.
“Mai, con đã thu dọn đồ chơi chưa?” Lan gọi vọng vào phòng của con gái.
“Dạ chưa mẹ. Con đang chơi mà,” Mai trả lời với giọng hờn dỗi.
“Con biết hôm nay mẹ mệt thế nào không? Con phải học cách giúp mẹ chứ,” Lan thở dài, cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết.
Mai chậm rãi đi ra phòng khách, mắt nhìn xuống đất. “Dạ, con xin lỗi mẹ. Con sẽ dọn ngay.”
Lan nhìn Mai với ánh mắt dịu dàng hơn. “Không sao đâu con. Mẹ biết con cũng mệt sau một ngày dài ở trường. Chúng ta cùng dọn nhé.”
Hai mẹ con bắt đầu thu dọn đồ chơi. Khi Lan nhặt lên một con búp bê cũ bị mất một cánh tay, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.
“Mai, con có thích nếu mẹ sửa lại con búp bê này không?” Lan hỏi, đôi mắt ánh lên tia sáng hy vọng.
“Dạ, con thích. Nhưng mẹ có thể làm được không?” Mai ngạc nhiên hỏi lại.
“Chúng ta có thể thử mà. Mẹ nghĩ chỉ cần một ít keo và vài chiếc kim khâu là có thể sửa được,” Lan nói, cảm thấy lòng mình ấm lên với ý tưởng mới này.
Sau khi Mai đã đi ngủ, Lan ngồi lại bàn ăn với đống đồ chơi cũ. Cô bắt đầu tìm cách sửa chữa từng món một. Cô dùng keo để gắn lại các bộ phận bị hỏng, vá lại những chỗ rách, và lau chùi sạch sẽ từng món đồ.
Sáng hôm sau, Mai thức dậy và nhìn thấy con búp bê yêu thích đã được sửa chữa cẩn thận. “Mẹ, con búp bê đẹp quá! Mẹ giỏi thật!” Mai reo lên.
Lan cười tươi. “Mẹ rất vui vì con thích nó. Mẹ đang nghĩ, nếu mẹ có thể sửa đồ chơi của con, tại sao không thử sửa những đồ chơi cũ khác và bán lại nhỉ?”
Mai tròn xoe mắt. “Ý mẹ là mẹ sẽ trở thành thợ sửa đồ chơi sao?”
“Đúng rồi, con yêu. Mẹ sẽ thử xem. Biết đâu chúng ta có thể kiếm thêm chút tiền để trang trải cuộc sống,” Lan nói, giọng đầy quyết tâm.
Lan bắt đầu thu gom đồ chơi cũ từ bạn bè, hàng xóm và các cửa hàng đồ cũ. Cô chăm chỉ sửa chữa từng món một, không chỉ vì tiền mà còn vì niềm vui khi thấy những món đồ chơi trở lại với vẻ đẹp ban đầu.
Một ngày nọ, Lan quyết định lập một cửa hàng trực tuyến để bán những món đồ chơi đã được tân trang lại. Cô đặt tên cho cửa hàng là “Thiên Đường Đồ Chơi Cũ”.
“Con nghĩ sao về cái tên này, Mai?” Lan hỏi, mắt sáng rực khi nhìn vào màn hình máy tính.
“Con thích lắm! Nghe rất hay mẹ ạ,” Mai cười đáp.
Những ngày đầu tiên, Lan không nhận được nhiều đơn hàng. Nhưng cô không nản lòng. Cô chăm chỉ quảng cáo cửa hàng của mình trên các trang mạng xã hội và tham gia vào các nhóm trao đổi đồ cũ.
Một buổi chiều, khi Lan đang chuẩn bị bữa tối, điện thoại của cô reo lên. “Chào chị Lan, tôi là Minh từ thành phố. Tôi thấy cửa hàng trực tuyến của chị và rất ấn tượng. Tôi muốn đặt mua một số món đồ chơi cho con tôi. Chị có thể giao hàng không?”
Lan không thể tin vào tai mình. “Dạ, tất nhiên rồi anh Minh. Anh muốn đặt những món nào ạ?”
Minh liệt kê một danh sách dài các món đồ chơi, và Lan nhanh chóng ghi chú lại. Sau khi cúp máy, cô ôm chặt Mai vào lòng, mắt rưng rưng nước mắt. “Con à, chúng ta đã có đơn hàng đầu tiên!”
Cả hai mẹ con cùng nhau chuẩn bị gói hàng. Mai giúp mẹ gói từng món đồ chơi bằng giấy gói đẹp mắt. Khi gói hàng được hoàn thành, Lan cảm thấy trái tim mình tràn đầy hy vọng và niềm vui.
Đêm đó, khi Lan ngồi bên cửa sổ nhìn ra bầu trời đầy sao, cô thầm cảm ơn cuộc sống đã mang lại cho cô một ý tưởng tuyệt vời. Cô biết rằng, từ đây, mọi thứ sẽ thay đổi. Và hành trình từ một bà mẹ đơn thân gặp khó khăn đến một người phụ nữ thành công chỉ mới bắt đầu.