Làn Sóng Mới - Chương 1
Chương 1: Hành Trình Bắt Đầu
Trong một phòng thí nghiệm nhỏ, nằm sâu trong khuôn viên của Viện Nghiên cứu Công nghệ Tiên tiến, ánh sáng mờ từ những màn hình máy tính duy nhất chiếu sáng không gian tĩnh lặng. Bên trong, một nhóm các nhà khoa học trẻ đang tập trung vào công việc của họ, đôi mắt mệt mỏi nhưng không hề lơ là. Tiếng gõ phím và tiếng rít nhẹ từ những thiết bị điện tử tạo nên một bản nhạc nền căng thẳng.
Anna, một nhà vật lý trẻ với mái tóc nâu rối bời, cúi đầu nhìn vào màn hình, nơi hiển thị hàng loạt công thức và đồ thị phức tạp. Cô thở dài, quay sang nhìn John, một lập trình viên xuất sắc, đang chăm chú vào những dòng mã.
“John, mình không chắc về bước này,” Anna nói, giọng cô chứa đựng sự lo lắng. “Nếu mình sai sót, toàn bộ cấu trúc qubit sẽ sụp đổ.”
John ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh biếc của anh ánh lên sự kiên định. “Anna, mình biết chuyện này khó khăn, nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác. Chúng ta phải thử, dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhoi. Máy tính cổ điển đã đến giới hạn rồi. Nếu không có bước đột phá này, chúng ta sẽ bị mắc kẹt mãi mãi.”
Anna gật đầu, nhưng vẫn không thể che giấu được sự căng thẳng. “Mình biết. Nhưng bạn nghĩ sao, Linh?” Cô quay sang Linh, một nhà toán học thiên tài gốc Việt, người đang đứng bên cạnh, cầm trên tay một bảng ghi chép đầy những ký hiệu toán học.
Linh ngẩng lên từ bảng ghi chép, đôi mắt nâu trầm tư. “Nếu lý thuyết của mình đúng, thì cấu trúc lượng tử sẽ ổn định. Nhưng lý thuyết và thực tế luôn có một khoảng cách lớn. Điều chúng ta cần là niềm tin và sự kiên nhẫn.”
“Vậy chúng ta cứ tiến tới thôi,” John nói, cương quyết. “Không còn đường lui nữa rồi.”
Cuộc thử nghiệm bắt đầu. Anna đứng trước bàn điều khiển chính, bàn tay run run khi cô điều chỉnh các tham số cuối cùng. Mọi người nín thở, không ai nói một lời. Một cú click chuột cuối cùng vang lên, và cả phòng chìm vào im lặng căng thẳng.
Trên màn hình, các qubit bắt đầu hiện ra, từng qubit một, chập chờn giữa các trạng thái 0 và 1, và rồi… một qubit ổn định, đứng yên trong trạng thái siêu vị. Cả phòng bật lên tiếng reo mừng.
“Chúng ta làm được rồi!” John hét lên, mắt anh sáng lên niềm vui sướng.
“Đây chỉ là bước đầu,” Linh bình tĩnh hơn, nhưng vẫn không thể giấu được nụ cười trên môi. “Nhưng nó chứng minh rằng chúng ta đi đúng hướng.”
Anna ngồi sụp xuống ghế, cảm giác mệt mỏi và hạnh phúc tràn ngập trong cô. “Mình không thể tin được… chúng ta thực sự đã làm được. Bước đầu tiên đến điện toán lượng tử thực sự.”
John vỗ vai Anna. “Đúng vậy, nhưng còn nhiều việc phải làm. Đây chỉ mới là khởi đầu. Chúng ta cần phải tiếp tục, nâng cấp và mở rộng hệ thống này.”
Linh đứng dậy, nhìn vào đồng hồ treo tường. “Chúng ta có thể nghỉ một chút, nhưng không quá lâu. Còn rất nhiều việc phía trước. Nếu mọi thứ suôn sẻ, chúng ta có thể tạo ra một sự thay đổi lớn cho cả thế giới.”
“Mình đồng ý,” Anna đáp. “Chúng ta sẽ tiếp tục. Nhưng ngay bây giờ, hãy để chúng ta tận hưởng giây phút này. Một khoảnh khắc chiến thắng nhỏ nhoi giữa một cuộc hành trình dài đầy thử thách.”
Cả ba ngồi lại bên nhau, im lặng nhìn vào kết quả trên màn hình. Trong khoảnh khắc ấy, họ biết rằng họ đang ở ngưỡng cửa của một cuộc cách mạng. Điện toán lượng tử không chỉ là một giấc mơ xa vời nữa, mà nó đang trở thành hiện thực, từng bước một.
Buổi tối đó, khi màn đêm bao phủ phòng thí nghiệm, những ánh sáng le lói từ màn hình và tiếng thì thầm bàn luận của các nhà khoa học trẻ đầy đam mê vẫn tiếp tục vang lên. Họ biết rằng một hành trình đầy thử thách đang chờ đợi, nhưng cũng biết rằng họ đã sẵn sàng đối mặt với nó, cùng nhau.