Lãnh Địa Của Phù Thủy - Chương 4
Chương 4: Kết bạn với quái vật
Bầu không khí trở nên nặng nề khi Lira, Kael và Lirael tiếp tục hành trình vào sâu trong rừng. Những cây cổ thụ cao vút dường như chạm đến tận mây trời, nhưng lại che khuất ánh sáng mặt trời, tạo ra những mảng tối mịt mù. Tiếng lá xào xạc dưới chân họ hòa quyện với tiếng chim kêu xa xăm, tạo nên một âm thanh lạ lùng nhưng cũng thật cuốn hút.
“Chúng ta sắp đến nơi Morwen ẩn náu,” Lirael nói, nhìn về phía trước với ánh mắt chăm chú. “Hắn thường chọn những nơi nguy hiểm để làm chỗ ở của mình.”
“Một chỗ ở nguy hiểm?” Lira hỏi, cảm thấy sự hồi hộp trong lòng. “Nơi đó là gì?”
“Là một hang động lớn nằm sâu trong rừng, nơi mà không ai dám đến. Có rất nhiều quái vật bảo vệ chỗ đó,” Lirael đáp, giọng nói bình tĩnh nhưng không giấu được sự lo lắng.
“Quái vật?” Lira thốt lên, lòng tràn đầy nghi ngại. “Chúng ta sẽ phải đối mặt với chúng sao?”
“Chúng ta phải tìm cách giao tiếp với chúng,” Lirael nói. “Không phải tất cả quái vật đều ác độc. Một số trong số chúng có thể giúp đỡ chúng ta.”
Lira cảm thấy lo lắng nhưng cũng đầy tò mò. Cô đã nghe nhiều câu chuyện về quái vật, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể gặp chúng trong thực tế. “Nếu có thể, tôi muốn thử,” cô quyết định.
Khi họ tiến vào sâu hơn, đột nhiên, một tiếng gầm lớn vang lên từ phía trước. Một con quái vật khổng lồ, có bộ lông xù xì, đôi mắt sáng như lửa, xuất hiện từ bóng tối. Nó có hình dáng giống như một con gấu nhưng lớn gấp đôi, và những chiếc răng sắc nhọn lấp lánh trong ánh sáng mờ ảo.
“Chạy đi!” Kael hô lớn, nhưng Lira dừng lại.
“Không! Tôi không thể bỏ chạy. Tôi phải thử,” cô nói, lòng dũng cảm bùng lên. Cô bước về phía con quái vật, không để nỗi sợ hãi chiếm ưu thế.
“Ngươi muốn gì?” con quái vật gầm lên, âm thanh vang vọng như sấm. “Tại sao dám xông vào lãnh thổ của ta?”
“Tôi là Lira,” cô nói, giọng nói của cô vẫn vững vàng. “Tôi không đến để gây hấn. Tôi đến để tìm hiểu và hy vọng rằng chúng ta có thể giúp nhau.”
“Giúp nhau?” con quái vật hỏi, ánh mắt chuyển từ sự tức giận sang sự nghi ngờ. “Ngươi có gì để cung cấp?”
“Tôi có sức mạnh mà có thể giúp đỡ mọi sinh vật trong Lãnh địa này,” Lira trả lời, lòng dũng cảm khiến cô có thể nhìn thẳng vào mắt quái vật. “Tôi muốn bảo vệ nơi này khỏi thế lực hắc ám đang đe dọa tất cả chúng ta.”
“Thế lực hắc ám?” con quái vật lầm bầm. “Ngươi nói về Morwen?”
“Đúng vậy,” Kael nói, bước tới bên Lira. “Hắn đang âm thầm chuẩn bị cho một cuộc tấn công lớn. Chúng tôi cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Con quái vật nhìn họ, ánh mắt trầm tư. “Ta là Grom, và ta đã thấy những gì Morwen làm với những sinh vật khác. Hắn không hề có lòng nhân từ.”
“Tại sao ngươi không đứng lên chống lại hắn?” Lira hỏi, sự đồng cảm với Grom tràn ngập trong lòng cô.
“Ta đã thử, nhưng những người bạn của ta đã bị tiêu diệt. Ta không còn ai để hỗ trợ,” Grom thở dài, sự buồn bã hiện rõ trên khuôn mặt của nó.
“Chúng tôi có thể là bạn. Nếu ngươi gia nhập cùng chúng tôi, chúng ta có thể kết hợp sức mạnh để chống lại Morwen,” Lira đề xuất.
Grom nhìn Lira với sự ngạc nhiên. “Ngươi tin rằng ta có thể giúp đỡ sao?”
“Tôi tin vào sức mạnh của mọi sinh vật. Chúng ta có thể kết hợp sức mạnh để bảo vệ Lãnh địa này,” Lira nói, lòng tràn đầy nhiệt huyết.
“Nhưng ngươi có đủ sức mạnh không?” Grom hỏi, nghi ngờ.
“Để chứng minh rằng tôi có thể, tôi sẽ giúp ngươi học cách sử dụng sức mạnh của mình. Tôi đã có những phép thuật mới,” Lira đáp, quyết tâm trong ánh mắt.
Grom im lặng một lúc rồi nói: “Được. Ta sẽ thử. Nhưng nếu các ngươi phản bội, ta sẽ không để các ngươi sống.”
“Chúng tôi không bao giờ làm như vậy,” Kael nói, nắm chặt tay Lira, cảm giác kết nối giữa họ càng trở nên mạnh mẽ.
“Rất tốt, hãy để ta dẫn đường cho các ngươi đến chỗ Morwen,” Grom nói, rút lại sự nghi ngờ.
Họ cùng nhau đi sâu vào rừng, Grom dẫn đường, cho phép Lira và Kael cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn của mình. Họ đi qua những khu rừng u ám, nơi có những âm thanh kỳ lạ và hình dáng quái dị. Nhưng Lira cảm thấy an tâm khi có Grom bên cạnh.
“Ngươi thật sự có sức mạnh,” Grom nói với Lira, khi thấy cô sử dụng những phép thuật mà Eldrin đã dạy. “Ta chưa bao giờ thấy một con người có khả năng như ngươi.”
“Cảm ơn, Grom. Còn ngươi thì sao? Ngươi có thể làm gì?” Lira hỏi, tò mò về sức mạnh của quái vật.
“Ta có khả năng kiểm soát sức mạnh của thiên nhiên,” Grom nói, ánh mắt đầy tự hào. “Ta có thể gọi mưa, gió, và thậm chí điều khiển những sinh vật khác trong rừng.”
“Điều đó thật tuyệt vời!” Lira thốt lên. “Chúng ta có thể sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ lãnh địa này cùng nhau.”
Khi họ tiến vào sâu hơn, họ gặp phải nhiều thử thách và những sinh vật nguy hiểm. Nhưng với sự kết hợp sức mạnh của Lira, Kael và Grom, họ vượt qua mọi trở ngại.
Cuối cùng, khi họ đến gần khu vực mà Morwen ẩn nấp, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Lira cảm nhận được một năng lượng mạnh mẽ và u ám bao quanh họ.
“Chúng ta gần đến nơi rồi,” Grom nói, giọng nói của nó trầm xuống. “Hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
Lira, Kael và Grom đứng bên nhau, lòng đầy quyết tâm. Họ biết rằng cuộc chiến không chỉ chống lại Morwen mà còn là cuộc chiến cho sự tồn tại của Lãnh địa Cổ Xưa.
“Chúng ta phải chiến đấu vì tương lai,” Lira nói, nắm chặt tay Grom và Kael. “Chúng ta không thể thất bại.”
Và như vậy, ba người họ tiếp tục hành trình, lòng tràn đầy hy vọng và sức mạnh, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách phía trước.