Lão Tử Và Đạo Giáo - Chương 2
Chương 2: Cuộc Hành Trình Tìm Kiếm Tri Thức
Sáng hôm sau, Lý Nhĩ chuẩn bị hành lý, trong lòng ngập tràn quyết tâm và hy vọng. Chú của cậu nhìn theo, không giấu nổi sự lo lắng.
“Lý Nhĩ, con thật sự muốn đi sao? Thế giới ngoài kia rộng lớn và đầy nguy hiểm,” chú cậu nói.
“Cháu biết, chú à. Nhưng cháu tin rằng, cháu cần phải đi để hoàn thành sứ mệnh của mình. Cháu không thể ở lại đây mãi,” Lý Nhĩ đáp, ánh mắt kiên định.
Chú cậu thở dài, nhưng cuối cùng cũng gật đầu. “Được rồi. Hãy cẩn thận và luôn nhớ lời dạy của ta. Hãy sống tử tế và kiên nhẫn.”
Lý Nhĩ ôm chú, rồi quay người bước đi. Cậu bắt đầu hành trình của mình, đi qua những ngọn núi, vượt qua những dòng sông, qua những cánh đồng mênh mông. Mỗi nơi cậu đến, cậu đều tìm cách học hỏi từ những người xung quanh.
Một ngày nọ, cậu đến một ngôi làng nhỏ và nghe nói về một vị thầy thuốc nổi tiếng đang sống ẩn dật trong rừng. Lý Nhĩ quyết định tìm gặp ông để học hỏi.
Sau nhiều ngày tìm kiếm, cuối cùng cậu cũng tìm thấy ngôi nhà nhỏ của vị thầy thuốc. Ông là một người đàn ông già, có đôi mắt sáng và đôi tay đầy sức mạnh của sự chữa lành.
“Chào ông, cháu là Lý Nhĩ. Cháu đến đây để học hỏi về nghệ thuật y học,” Lý Nhĩ nói, cúi đầu kính cẩn.
Vị thầy thuốc nhìn cậu một lúc, rồi mỉm cười. “Ta là Trương Y. Ta đã nghe nói về cậu, Lý Nhĩ. Hãy vào đây, ta sẽ dạy cậu những gì ta biết.”
Trong những ngày sau đó, Lý Nhĩ học cách sử dụng các loại thảo dược, cách bắt mạch và chữa bệnh. Cậu chăm chỉ học hỏi và nhanh chóng trở nên thành thạo. Một buổi sáng, khi họ đang thu hoạch thảo dược trong rừng, Trương Y hỏi Lý Nhĩ:
“Cháu có biết tại sao ta lại dạy cháu những điều này không, Lý Nhĩ?”
“Cháu nghĩ rằng ông muốn cháu dùng kiến thức này để giúp đỡ người khác,” Lý Nhĩ trả lời.
“Đúng vậy. Nghệ thuật y học không chỉ là việc chữa bệnh mà còn là việc mang lại hy vọng và sự sống. Cháu phải luôn nhớ điều đó,” Trương Y nói, ánh mắt nghiêm nghị.
Một ngày, khi Lý Nhĩ đã học hết những gì có thể từ Trương Y, cậu cảm thấy đã đến lúc tiếp tục hành trình của mình. Trước khi rời đi, Trương Y trao cho cậu một túi thảo dược quý và nói:
“Đây là những loại thảo dược quý mà cháu có thể cần trên hành trình. Hãy dùng chúng một cách khôn ngoan và luôn nhớ những lời dạy của ta.”
Lý Nhĩ cúi đầu cảm ơn Trương Y, rồi lên đường. Cậu tiếp tục hành trình, đi qua nhiều ngôi làng và thành phố, gặp gỡ nhiều bậc thầy khác nhau.
Một ngày nọ, cậu đến một thị trấn lớn và nghe nói về một nhà chiêm tinh học tài ba. Lý Nhĩ quyết định tìm gặp ông để học hỏi về thiên văn học và sự vận hành của các vì sao.
Ông là một người đàn ông trung niên, có đôi mắt sáng và trán cao. Khi Lý Nhĩ đến, ông đang ngồi trong một căn phòng đầy sách vở và bản đồ sao.
“Chào ông, cháu là Lý Nhĩ. Cháu đến đây để học hỏi về thiên văn học,” Lý Nhĩ nói, cúi đầu kính cẩn.
Nhà chiêm tinh học nhìn cậu một lúc, rồi mỉm cười. “Ta là Lưu Tinh. Ta đã nghe nói về cậu, Lý Nhĩ. Hãy vào đây, ta sẽ dạy cậu những gì ta biết.”
Trong những ngày sau đó, Lý Nhĩ học cách đọc bản đồ sao, hiểu biết về sự vận hành của các hành tinh và các hiện tượng thiên nhiên. Cậu chăm chỉ học hỏi và nhanh chóng trở nên thành thạo. Một buổi tối, khi họ đang ngắm nhìn bầu trời đầy sao, Lưu Tinh hỏi Lý Nhĩ:
“Cháu có biết tại sao ta lại dạy cháu những điều này không, Lý Nhĩ?”
“Cháu nghĩ rằng ông muốn cháu hiểu rõ hơn về sự vận hành của vũ trụ và mối liên hệ giữa con người với thiên nhiên,” Lý Nhĩ trả lời.
“Đúng vậy. Hiểu biết về thiên văn học không chỉ là việc ngắm nhìn các vì sao mà còn là việc hiểu rõ hơn về vị trí của chúng ta trong vũ trụ. Cháu phải luôn nhớ điều đó,” Lưu Tinh nói, ánh mắt nghiêm nghị.
Khi Lý Nhĩ cảm thấy đã học đủ, cậu cảm ơn Lưu Tinh và tiếp tục hành trình. Cậu đi qua nhiều vùng đất, gặp gỡ nhiều người và học hỏi nhiều tri thức. Cuộc hành trình của Lý Nhĩ không chỉ là việc tìm kiếm tri thức mà còn là việc hiểu rõ hơn về bản thân và vị trí của mình trong thế giới.