Lee Sin - Thầy Tu Mù - Chương 1
Lee Sin – Thầy Tu Mù
Chương 1: Sự Cố Định Mệnh
Ngôi đền tĩnh lặng, bốn bề bao phủ bởi cây cối xanh mướt và ánh sáng mờ nhạt. Lee Sin, thầy tu mù, đang luyện tập trong sân đình. Đường đi của ông không cần ánh sáng; từng bước chân và cú đá đều tựa như những động tác của một vũ điệu thầm lặng.
Lee Sin đắm chìm trong niềm tin vào sức mạnh nội tại của mình, thỉnh thoảng ông thực hiện những động tác võ thuật nhuần nhuyễn, như thể có một lực lượng vô hình dẫn dắt.
“Chú ý không chỉ ở nơi mắt thấy mà còn từ nơi tâm hồn cảm nhận,” Lee Sin nói với chính mình, giọng nói như một lời nhắc nhở đầy sức mạnh. “Mỗi cử động đều có ý nghĩa, mỗi hơi thở đều dẫn lối.”
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên. Một luồng khí mạnh mẽ từ bên ngoài cuốn vào sân đình, làm rung chuyển mặt đất. Lee Sin bị quật ngã, cơ thể của ông lăn lông lốc trên mặt đất. Đau đớn dâng lên trong lòng, nhưng ông vẫn gắng gượng đứng dậy.
“Ai đó!” ông gọi, giọng run rẩy nhưng kiên định. “Ai đang phá hoại thanh tịnh của nơi đây?”
Một nhóm lính vũ trang, trang phục đen kịt và mang mặt nạ, xông vào sân đình. Họ tỏ ra hăm dọa và không hề có ý định rút lui. Một trong số họ, người cầm đầu, bước lên phía trước.
“Thầy tu mù, đúng là một bất ngờ thú vị.” Người cầm đầu nói với vẻ khinh miệt. “Chúng tôi không đến đây để giao chiến với một võ sĩ mù. Chúng tôi đến để phá hủy ngôi đền này và tất cả những gì bạn bảo vệ.”
Lee Sin cảm nhận được sự hiện diện của từng kẻ thù, dù không thấy được. Ông đứng vững, không để sự mù lòa ảnh hưởng đến ý chí của mình.
“Bạn có thể phá hủy ngôi đền,” Lee Sin nói, giọng ông bình tĩnh và chắc chắn. “Nhưng bạn không thể phá hủy niềm tin của tôi. Đối mặt với sự công kích của bạn, tôi sẽ chiến đấu bằng tất cả sức mạnh nội tại của mình.”
Những kẻ xâm lược không chờ đợi thêm nữa. Họ lao vào tấn công. Lee Sin, bằng những kỹ năng được mài giũa qua năm tháng, đáp trả một cách chính xác và nhanh nhẹn. Mặc dù không thấy, ông có thể cảm nhận được các chuyển động của kẻ thù qua cảm giác về dòng khí và âm thanh xung quanh.
Một tên lính lao tới, nhưng Lee Sin cảm nhận được động tác của hắn từ xa. Ông khẽ nhảy lên, xoay người và đá vào mặt tên lính, khiến hắn lăn lông lốc ra đất. Hai tên khác tấn công đồng thời, nhưng với sự tinh tế trong từng động tác, Lee Sin né tránh và phản đòn bằng những cú đánh mạnh mẽ.
“Không thể tin được!” Người cầm đầu thốt lên. “Làm sao một người mù có thể chiến đấu như vậy?”
Lee Sin không đáp, chỉ tiếp tục chiến đấu với sự kiên nhẫn và quyết tâm. Cuộc chiến kéo dài một lúc, và mặc dù bị tấn công liên tục, ông vẫn giữ được tinh thần và cơ thể mình.
Cuối cùng, nhóm lính bị đánh bại và buộc phải rút lui. Ngôi đền bị tàn phá nặng nề, nhưng Lee Sin đứng đó, thở hổn hển nhưng vẫn vững chãi.
“Ngôi đền có thể bị phá hủy,” ông nói, nhìn về phía đống đổ nát, “nhưng Ionia và những gì tôi bảo vệ sẽ không bao giờ bị khuất phục. Tôi sẽ tìm hiểu về thế lực này và bảo vệ quê hương của mình bằng mọi giá.”
Những bước chân vững chãi của Lee Sin khắc sâu trên con đường mà ông sẽ phải đi, dù con đường đó có thể dẫn đến những thử thách và hiểm nguy không thể đoán trước.
Với sự quyết tâm trong lòng và tinh thần không bị khuất phục, Lee Sin bắt đầu hành trình mới của mình để đối mặt với những bóng ma trong quá khứ và bảo vệ Ionia khỏi thế lực đen tối đang âm thầm xâm lấn.