Liên minh với các danh tướng - Chương 7
Chương 7: Kế hoạch hoàn thiện
Sau khi thành công trong việc chiêu mộ Mã Siêu, Hoàng Trung, và nhận được sự ủng hộ vững chắc từ Triệu Vân, Gia Cát Lượng nhận ra rằng đội ngũ danh tướng của Thục Hán đã gần như hoàn thiện. Sự đoàn kết và lòng trung thành của những vị tướng này đã tạo nền tảng vững chắc cho giấc mơ thống nhất thiên hạ của Lưu Bị. Tuy nhiên, một kế hoạch toàn diện để tận dụng tối đa sức mạnh của các danh tướng vẫn còn là một thách thức lớn mà Gia Cát Lượng cần phải giải quyết.
Một buổi sáng, trong doanh trại Thục Hán, Lưu Bị triệu tập tất cả các tướng lĩnh và Gia Cát Lượng để bàn về kế hoạch chiến lược. Tất cả các tướng lĩnh đã có mặt: Quan Vũ, Triệu Vân, Mã Siêu, Hoàng Trung, và cả những tướng lĩnh mới gia nhập. Trong bầu không khí trang nghiêm, mọi ánh mắt đều dồn về phía Gia Cát Lượng, người đang đứng bên cạnh tấm bản đồ lớn trên bàn.
Lưu Bị nhìn khắp căn phòng, giọng nói cương nghị nhưng vẫn chứa đựng sự hy vọng. “Các vị tướng quân, chúng ta đã đi một chặng đường dài, và giờ đây, với sự góp mặt của những danh tướng tài ba từ khắp nơi, đội ngũ Thục Hán đã mạnh hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, Tào Ngụy vẫn là một đối thủ đáng gờm, và chúng ta cần một kế hoạch chi tiết để đối đầu với hắn.”
Gia Cát Lượng gật đầu, đưa tay chỉ vào tấm bản đồ. “Thưa đại vương, các tướng quân, hôm nay tôi sẽ trình bày kế hoạch của chúng ta để đánh bại Tào Tháo. Với sự đoàn kết của các tướng quân và lòng trung thành với Thục Hán, chúng ta có thể tạo ra một trận chiến quyết định.”
Quan Vũ, người luôn thẳng thắn, nhìn vào bản đồ và hỏi: “Gia Cát Lượng, ngươi có kế hoạch gì? Tào Tháo có quân số áp đảo, liệu chúng ta có thể đối đầu với hắn bằng đội quân của mình không?”
Gia Cát Lượng mỉm cười, đáp: “Đúng, quân số của chúng ta không thể so sánh với quân đội của Tào Ngụy. Nhưng chúng ta có một lợi thế mà hắn không có – đó là sự hiểu biết về địa hình và khả năng kết hợp linh hoạt giữa các tướng lĩnh tài ba. Kế hoạch của tôi sẽ không chỉ dựa vào sức mạnh quân sự mà còn vào chiến thuật và sự phối hợp giữa các tướng.”
Ông bắt đầu giải thích kế hoạch của mình, chỉ vào những điểm trọng yếu trên bản đồ. “Tào Tháo sẽ cố gắng tiến công từ nhiều hướng, nhưng chúng ta sẽ sử dụng chiến thuật phân chia lực lượng để phản công. Quan Vũ, ngài sẽ phụ trách cánh quân phía bắc, bảo vệ biên giới và dẫn dụ quân Tào vào địa thế hiểm trở của các ngọn đồi.”
Quan Vũ nhíu mày, nhưng ông nhanh chóng gật đầu. “Ta hiểu, chúng sẽ rơi vào bẫy khi cố gắng đột phá qua địa hình đó.”
Gia Cát Lượng tiếp tục: “Triệu Vân, ngài sẽ cầm quân chủ lực ở phía tây, nơi mà chúng ta sẽ đóng vai trò phòng thủ chính. Khi quân Tào tiến vào, ngài sẽ dẫn quân tấn công bất ngờ từ phía sau.”
Triệu Vân đáp lời ngay lập tức. “Tôi sẵn sàng, quân sư.”
Sau đó, Gia Cát Lượng quay sang Mã Siêu. “Mã Siêu, ngài sẽ chỉ huy quân kỵ binh ở phía đông, nơi chúng ta sẽ tiến hành một cuộc tấn công tốc độ cao vào lực lượng tiên phong của Tào Tháo. Kỵ binh của ngài sẽ tạo nên sự hỗn loạn trong hàng ngũ địch.”
Mã Siêu mỉm cười, ánh mắt tràn đầy tự tin. “Tôi sẽ khiến quân Tào không kịp phản ứng.”
Gia Cát Lượng quay về phía cuối bản đồ, nơi đặt quân của Hoàng Trung. “Hoàng Trung đại nhân, dù ngài đã cao tuổi, nhưng kinh nghiệm và sự điềm tĩnh của ngài là vô giá. Ngài sẽ chỉ huy quân dự phòng, sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống bất ngờ. Nếu bất kỳ cánh quân nào cần trợ giúp, ngài sẽ là người giữ vững tinh thần và tiếp thêm sức mạnh cho toàn quân.”
Hoàng Trung gật đầu, ánh mắt đầy kiên định. “Ta không còn trẻ, nhưng lòng trung thành của ta vẫn như ngày nào. Ta sẽ làm hết sức mình.”
Sau khi sắp xếp xong vai trò của từng danh tướng, Gia Cát Lượng quay lại tổng kết kế hoạch. “Thưa đại vương và các tướng quân, đây là một kế hoạch phức tạp, yêu cầu sự phối hợp chặt chẽ từ tất cả chúng ta. Nhưng nếu chúng ta thực hiện đúng, Tào Tháo sẽ không kịp trở tay. Đây không phải là một cuộc chiến chỉ dựa vào sức mạnh, mà là một trận đấu trí. Chúng ta sẽ phải sử dụng tất cả tài năng và chiến lược để đạt được chiến thắng.”
Lưu Bị đứng dậy, bước đến bên cạnh Gia Cát Lượng, ánh mắt đầy quyết tâm. “Quân sư, ta hoàn toàn tin tưởng vào ngươi và các tướng quân. Chúng ta đã đi một chặng đường dài, và giờ đây, Thục Hán đã sẵn sàng cho trận chiến lớn nhất của mình. Đây không chỉ là cuộc chiến để giành lại đất đai, mà còn là cuộc chiến để đem lại hòa bình cho thiên hạ.”
Buổi chiều hôm đó, trong trại lớn, các tướng lĩnh ngồi lại bàn bạc chi tiết về kế hoạch. Mỗi người đều thể hiện sự quyết tâm, lòng trung thành tuyệt đối với Thục Hán và tầm nhìn xa của Gia Cát Lượng. Các tướng lĩnh trao đổi ý kiến về các chiến thuật cụ thể, hoàn thiện kế hoạch từng chút một.
Trong lòng mỗi người, họ biết rằng trận chiến này sẽ là quyết định, không chỉ cho tương lai của Thục Hán mà còn cho cả số phận của họ. Nhưng với sự đoàn kết và lòng trung thành, họ sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức. Họ tin rằng, với tài năng và trí tuệ của Gia Cát Lượng, Thục Hán sẽ có cơ hội lớn để thay đổi cục diện Tam Quốc.
Và rồi, tất cả đều sẵn sàng cho cuộc chiến quyết định.