Linh Hồn Của Tự Nhiên - Chương 3
Chương 3: Cuộc Phiêu Lưu Vào Rừng
Buổi chiều hôm đó, Linh, Minh và Hương háo hức chuẩn bị cho chuyến đi vào rừng. Họ mang theo những thứ cần thiết: đèn pin, nước uống và sổ tay ghi chép.
Linh: (kiểm tra đồ đạc) Mọi người đã sẵn sàng chưa? Chúng ta sẽ phải đi bộ một đoạn dài đấy!
Minh: (cười) Sẵn sàng từ lâu rồi! Mình muốn xem những điều kỳ diệu trong rừng.
Hương: (hơi lo lắng) Nhưng có gì đáng sợ không? Nghe nói rừng này có nhiều điều bí ẩn lắm.
Linh: (trấn an) Đừng lo! Chúng ta sẽ đi cùng nhau. Tổ tiên luôn bảo vệ những ai tôn trọng thiên nhiên.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, họ bắt đầu tiến vào rừng. Những tiếng chim hót và tiếng lá xào xạc tạo nên một bản nhạc tự nhiên. Linh cảm nhận được sự kỳ diệu của nơi này.
Khi đi sâu vào rừng, họ gặp một con đường nhỏ dẫn đến một khu vực rộng lớn hơn, nơi những cây cổ thụ cao lớn bao quanh.
Minh: (nghi ngờ) Liệu có phải đây là nơi cụ ông nói đến không?
Hương: (chỉ tay) Nhìn kìa! Có một cái hồ ở phía trước!
Họ tiến lại gần hồ nước trong xanh, nơi ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống, tạo nên những phản chiếu lung linh. Linh quỳ xuống, chạm tay vào mặt nước.
Linh: (thì thầm) Nơi này thật tuyệt vời! Mình cảm thấy như thể có một sức mạnh từ nước.
Bất ngờ, một con báo trắng xuất hiện từ phía rừng, đôi mắt sáng rực như ánh đèn. Nó nhìn Linh một cách sâu thẳm, như thể đang đánh giá cô.
Minh: (thì thầm) Ôi, nhìn kìa! Một con báo! Thật đẹp quá!
Hương: (lo lắng) Có nên lại gần không? Biết đâu nó nguy hiểm…
Linh: (không rời mắt) Không, mình cảm thấy nó không có ý định tấn công. Có thể nó là một linh hồn từ tổ tiên.
Con báo tiến lại gần, như thể cảm nhận được sự kết nối của Linh với thiên nhiên. Nó ngồi xuống bên cạnh cô, tạo thành một bức tranh hoàn hảo giữa thiên nhiên tươi đẹp.
Linh: (nhẹ nhàng) Chào bạn, mình không có ý định gây hại. Mình chỉ muốn hiểu hơn về thế giới xung quanh.
Con báo nhìn cô một lúc lâu rồi đứng dậy, bắt đầu đi về phía một con đường mòn khuất trong rừng.
Minh: (hào hứng) Linh, cậu nghĩ chúng ta có nên theo nó không?
Hương: (băn khoăn) Nhưng nếu nó dẫn chúng ta đến nơi nguy hiểm thì sao?
Linh: (quyết tâm) Không sao đâu, mình tin rằng nó sẽ dẫn chúng ta đến một điều gì đó quan trọng.
Họ quyết định theo chân con báo, lòng tràn đầy tò mò. Con đường dẫn họ vào sâu hơn trong rừng, nơi những cây cối dày đặc và không khí trở nên mát mẻ hơn. Bỗng nhiên, Linh dừng lại và cảm nhận được một sức mạnh mạnh mẽ từ xung quanh.
Linh: (nhìn xung quanh) Mọi người có cảm thấy không? Có điều gì đó rất đặc biệt ở đây…
Con báo quay lại, như thể đang chờ đợi sự chỉ dẫn. Linh nhìn thẳng vào mắt nó và cảm thấy một luồng năng lượng, như thể nó đang truyền tải thông điệp từ tổ tiên.
Minh: (gần gũi) Cậu nghĩ linh hồn tổ tiên đang dẫn dắt chúng ta?
Hương: (nhẹ nhàng) Mình cảm thấy như chúng ta đang ở đúng nơi, như một phần của điều gì đó lớn lao hơn.
Cùng với con báo dẫn đường, họ tiếp tục cuộc phiêu lưu, sẵn sàng khám phá những điều kỳ diệu mà thiên nhiên đang giấu kín. Mỗi bước đi của họ như một chương mới trong hành trình kết nối với linh hồn của tổ tiên.