Linh Hồn Rồng - Chương 3
Chương 3: Rèn Luyện
Những ngày sau đó, Lâm, Mai và Thanh cùng nhau rèn luyện dưới sự chỉ dẫn của linh hồn Azralon. Họ tập trung vào việc nâng cao khả năng chiến đấu và học cách sử dụng sức mạnh của viên ngọc rồng.
Một buổi sáng, khi cả ba đang tập luyện tại khu rừng, Azralon xuất hiện và nói:
“Hôm nay, chúng ta sẽ tiến xa hơn trong việc kiểm soát sức mạnh. Lâm, ngươi đã làm rất tốt trong việc điều khiển ngọn lửa. Bây giờ, ngươi sẽ học cách kết hợp nó với các yếu tố khác để tạo ra sức mạnh lớn hơn.”
Lâm gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Cháu đã sẵn sàng, Azralon.”
Azralon nhìn sang Mai và Thanh. “Mai, ngươi có kỹ năng sử dụng kiếm rất tốt. Hãy học cách kết hợp sức mạnh của ngọn lửa vào thanh kiếm của ngươi. Thanh, ngươi là một pháp sư trẻ đầy triển vọng. Hãy sử dụng ma thuật của mình để hỗ trợ và tăng cường sức mạnh cho đồng đội.”
Mai cầm lấy thanh kiếm của mình, tập trung và cố gắng cảm nhận luồng sức mạnh từ viên ngọc rồng qua Lâm. Lâm hướng dẫn Mai cách truyền ngọn lửa vào thanh kiếm. Sau một thời gian tập luyện, thanh kiếm của Mai bắt đầu phát sáng rực rỡ, ngọn lửa bao quanh lưỡi kiếm.
“Thật tuyệt vời!” Mai reo lên. “Tớ có thể cảm nhận được sức mạnh này.”
Trong khi đó, Thanh ngồi thiền và tập trung vào việc triệu hồi linh hồn. Cậu sử dụng ma thuật của mình để tạo ra một lớp bảo vệ vô hình xung quanh nhóm, giúp họ chống lại các đòn tấn công bất ngờ. Cậu cũng học cách tăng cường sức mạnh cho ngọn lửa của Lâm và thanh kiếm của Mai, làm cho chúng trở nên mạnh mẽ hơn.
Một buổi chiều, khi họ đang rèn luyện, một con sói lớn xuất hiện từ trong rừng, mắt nó lóe lên ánh sáng đỏ rực. Lâm và nhóm của cậu ngay lập tức chuẩn bị chiến đấu.
“Đây là cơ hội tốt để thử sức mạnh của chúng ta,” Lâm nói.
Mai nhanh chóng tiến lên, thanh kiếm rực lửa trong tay. “Để tớ xử lý nó.”
Thanh đứng phía sau, tạo ra một lớp bảo vệ xung quanh Mai và Lâm. Lâm tạo ra những ngọn lửa lớn, nhắm vào con sói.
Cuộc chiến diễn ra nhanh chóng, với sự kết hợp hoàn hảo giữa kiếm và lửa. Cuối cùng, con sói bị đánh bại và biến mất vào bóng tối.
“Chúng ta đã làm được!” Mai hô to, ánh mắt sáng rực.
Azralon hiện ra, nụ cười hài lòng. “Rất tốt. Các ngươi đã tiến bộ rất nhiều. Nhưng đây chỉ là khởi đầu. Kẻ thù thật sự của chúng ta sẽ mạnh mẽ và nguy hiểm hơn nhiều.”
Lâm gật đầu, cảm nhận được trọng trách nặng nề trên vai. “Chúng ta sẽ tiếp tục rèn luyện, Azralon. Chúng ta sẽ không bỏ cuộc.”
Và từ đó, ngày qua ngày, họ tiếp tục rèn luyện, không ngừng nâng cao khả năng chiến đấu và sức mạnh. Mỗi ngày, họ đều cảm nhận được sức mạnh của viên ngọc rồng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Một đêm, khi cả ba đang ngồi quanh bếp lửa, Lâm nhìn lên bầu trời đầy sao và nói:
“Chúng ta đã đi một chặng đường dài, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước. Chúng ta phải sẵn sàng cho bất kỳ điều gì.”
Mai và Thanh gật đầu, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ không bỏ cuộc, Lâm. Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng.”
Azralon xuất hiện, ánh mắt dịu dàng. “Các ngươi đã trở thành một đội ngũ mạnh mẽ. Hãy nhớ rằng, sức mạnh thật sự không chỉ đến từ sức mạnh của ngọn lửa hay thanh kiếm, mà còn từ sự đoàn kết và lòng dũng cảm của các ngươi.”
Với lời dặn dò của Azralon, Lâm, Mai và Thanh cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết. Họ biết rằng cuộc hành trình phía trước sẽ đầy khó khăn, nhưng với sức mạnh và lòng đoàn kết, họ tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách.