Lời Nguyền Cổ Xưa - Chương 3
Chương 3: Ngọc Đất
Cuộc chiến giữa Tôn Ngộ Không và con rồng diễn ra dữ dội. Tôn Ngộ Không sử dụng tất cả kỹ năng của mình: anh nhảy múa quanh con rồng, né tránh những cú táp mạnh mẽ từ móng vuốt của nó.
Tôn Ngộ Không: “Ngươi mạnh thật đấy, nhưng đừng quên ta cũng không phải tay vừa!”
Con rồng gầm lên, xòe rộng cánh, tạo ra một cơn lốc mạnh khiến Tôn Ngộ Không phải lảo đảo. Nhưng anh nhanh chóng lấy lại thăng bằng, vung cây gậy Như Ý của mình.
Con Rồng: “Ngươi có thể đấu với sức mạnh, nhưng có một điều ngươi chưa biết: để giành được viên ngọc, ngươi phải đánh bại ta bằng trí tuệ!”
Tôn Ngộ Không suy nghĩ một lúc, rồi nảy ra một ý tưởng.
Tôn Ngộ Không: “Vậy thì hãy chơi một trò chơi đi! Nếu ta thắng, ngươi phải giao viên ngọc cho ta!”
Con Rồng: (cười lớn) “Ngươi dám thách thức ta? Nói đi, trò chơi gì?”
Tôn Ngộ Không: “Chúng ta sẽ thi tài về kiến thức! Ai sai sẽ thua!”
Con rồng đồng ý, và họ bắt đầu. Tôn Ngộ Không hỏi:
Tôn Ngộ Không: “Câu hỏi đầu tiên: Rồng sống ở đâu?”
Con Rồng: “Trong nước, trong lửa, hay giữa trời cao?”
Tôn Ngộ Không: “Trong đất, cũng như ngươi đang ở đây! Đúng hay sai?”
Con rồng gầm lên, nhận ra Tôn Ngộ Không đã đúng.
Con Rồng: “Ngươi thông minh hơn ta nghĩ. Nhưng đừng quên, ta sẽ không dễ dàng thua!”
Cuộc thi tiếp tục, với mỗi câu hỏi Tôn Ngộ Không đưa ra đều khiến con rồng phải đắn đo suy nghĩ. Cuối cùng, đến lượt con rồng hỏi Tôn Ngộ Không.
Con Rồng: “Vậy, câu hỏi của ta: Ai là người mạnh nhất trong tất cả các vị thần?”
Tôn Ngộ Không: (nghĩ một lát) “Là sự kết hợp của tất cả sức mạnh, nhưng không ai mạnh hơn chính bản thân ta trong cuộc chiến này!”
Con rồng cười lớn.
Con Rồng: “Câu trả lời khá kiêu ngạo! Nhưng ngươi đã đúng, không ai biết sức mạnh của bản thân mình hơn chính mình.”
Cuối cùng, sau nhiều câu hỏi, Tôn Ngộ Không đã thắng cuộc.
Tôn Ngộ Không: “Vậy, ngươi phải giữ lời hứa! Giao viên ngọc đất cho ta!”
Con rồng, dù miễn cưỡng, nhưng cũng phải thừa nhận.
Con Rồng: “Ngươi đã chứng minh được trí tuệ của mình. Đây là viên ngọc đất.”
Tôn Ngộ Không nhận viên ngọc, ánh sáng phát ra từ nó khiến anh cảm thấy một sức mạnh mới mẻ tràn đầy.
Tôn Ngộ Không: “Cảm ơn ngươi! Giờ thì ta phải tìm viên ngọc tiếp theo. Hy vọng nó sẽ dễ dàng hơn!”
Con Rồng: “Hãy cẩn thận, Tôn Ngộ Không. Những viên ngọc tiếp theo sẽ không dễ dàng.”
Tôn Ngộ Không gật đầu, cảm ơn con rồng một lần nữa và lên đường tìm kiếm viên ngọc nước. Anh cảm thấy quyết tâm trong tim, biết rằng cuộc hành trình còn dài và đầy thử thách phía trước.