Lời Nguyền Cổ Xưa - Chương 4
Chương 4: Ngọc Nước và Ngọc Lửa
Sau khi rời khỏi khu rừng rậm, Tôn Ngộ Không cảm thấy hào hứng với viên ngọc đầu tiên trong tay. Anh tiếp tục hành trình của mình, đi về phía hồ thiêng, nơi được cho là có viên ngọc nước. Khi đến gần hồ, anh nghe thấy tiếng sóng vỗ và những tiếng thở lớn từ dưới nước.
Tôn Ngộ Không đứng bên bờ hồ, nhìn xuống làn nước trong veo, nhưng bên dưới lại ẩn chứa một điều gì đó bí ẩn.
Tôn Ngộ Không: (thì thầm) “Đây chính là nơi có viên ngọc nước. Mình phải cẩn thận.”
Bỗng nhiên, một con thủy quái khổng lồ hiện ra từ mặt nước, ánh mắt sắc lạnh nhìn chăm chú vào Tôn Ngộ Không.
Thủy Quái: “Kẻ nào dám xâm phạm lãnh địa của ta? Ngươi không thấy đây là nơi ta bảo vệ sao?”
Tôn Ngộ Không: (đối diện) “Ta là Tôn Ngộ Không! Ta đến để xin viên ngọc nước mà ngươi đang canh giữ!”
Thủy Quái: “Muốn có viên ngọc, ngươi phải chứng minh sức mạnh và trí tuệ của mình!”
Tôn Ngộ Không biết rằng một trận chiến không dễ dàng sẽ xảy ra, nhưng anh cũng quyết tâm không bỏ cuộc.
Tôn Ngộ Không: “Được thôi! Chúng ta sẽ thi tài! Nếu ta thắng, ngươi phải giao viên ngọc cho ta!”
Thủy Quái: “Rất tốt! Hãy bắt đầu! Câu hỏi đầu tiên là của ta: Ngươi biết tại sao nước lại có thể mang sức mạnh lớn lao không?”
Tôn Ngộ Không suy nghĩ một lát trước khi trả lời.
Tôn Ngộ Không: “Nước có thể tẩy sạch mọi thứ, nhưng cũng có thể làm ngập chìm mọi thứ. Sức mạnh của nó nằm ở sự linh hoạt và khả năng thích nghi!”
Thủy Quái: (gật gù) “Đúng! Ngươi khá thông minh. Nhưng câu hỏi tiếp theo, ngươi sẽ phải đối mặt với thử thách thực sự.”
Thủy quái biến thành một làn sóng lớn, lao thẳng về phía Tôn Ngộ Không. Anh phải nhanh chóng né tránh và đáp trả bằng cách sử dụng cây gậy Như Ý của mình.
Tôn Ngộ Không: (vung gậy) “Cẩn thận! Ta sẽ không dễ dàng bị đánh bại đâu!”
Trận chiến diễn ra kịch liệt. Tôn Ngộ Không nhanh nhẹn và khéo léo, nhưng thủy quái cũng không phải tay vừa. Nó liên tục tấn công từ dưới nước, trong khi Tôn Ngộ Không phải dự đoán từng động thái của nó.
Cuối cùng, Tôn Ngộ Không quyết định dùng chiến thuật.
Tôn Ngộ Không: “Thủy quái, ta sẽ không đánh bại ngươi bằng sức mạnh. Ta sẽ hỏi ngươi một câu hỏi trí tuệ: Nước có thể tạo ra sự sống, nhưng cũng có thể hủy diệt. Vậy, ngươi chọn gì: sống hay chết?”
Thủy quái dừng lại, bị cuốn hút bởi câu hỏi.
Thủy Quái: “Ta… ta chọn sống! Nhưng ta cần sức mạnh!”
Tôn Ngộ Không: “Đúng, nhưng sức mạnh không chỉ đến từ việc tấn công mà còn từ khả năng lựa chọn.”
Thủy quái ngẫm nghĩ, rồi cuối cùng thừa nhận.
Thủy Quái: “Ngươi đã thắng! Ta không thể phủ nhận trí tuệ của ngươi. Đây là viên ngọc nước.”
Tôn Ngộ Không vui mừng nhận viên ngọc, ánh sáng từ nó làm cho anh cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết.
Tôn Ngộ Không: “Cảm ơn ngươi! Giờ thì ta phải tìm viên ngọc lửa. Mong rằng nó sẽ dễ hơn!”
Thủy Quái: “Hãy cẩn thận! Ngọc lửa nằm trong lòng núi lửa, nơi mà ngọn lửa thiêng ngùn ngụt. Thử thách đó sẽ không dễ dàng đâu.”
Tôn Ngộ Không gật đầu, cảm ơn thủy quái và tiếp tục hành trình đến núi lửa, trong lòng tràn đầy quyết tâm và hy vọng.