Lời Nguyền Của Cây Đào - Chương 3
Chương 3: Những cái chết bí ẩn
Trở về phòng sau khi quan sát cây đào, Vũ ngồi xuống bàn và bắt đầu xâu chuỗi những thông tin mình thu thập được. Những cái chết liên tiếp trong gia đình Lý Thị đều gắn liền với cây đào, nhưng liệu đó chỉ là sự trùng hợp, hay có một bí ẩn nào đó đang được che giấu?
Ánh nến bập bùng soi rõ khuôn mặt Vũ, làm nổi bật lên vẻ trầm tư. Anh biết rằng nếu không tìm ra manh mối quan trọng, thì lời nguyền này sẽ tiếp tục ám ảnh gia đình Lý Thị, và có thể gây ra thêm những cái chết nữa.
Sáng hôm sau, Vũ quyết định đến từng phòng của những người đã chết để tìm kiếm thêm bằng chứng. Bắt đầu từ phòng của Lý Tiến, anh bước vào căn phòng rộng lớn nhưng đầy lạnh lẽo. Những vật dụng cá nhân vẫn được giữ nguyên như khi Lý Tiến còn sống, tạo nên một bầu không khí u buồn.
Vũ đi quanh phòng, ánh mắt anh lướt qua mọi góc cạnh, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào khác thường. Đột nhiên, một mùi hương nhẹ thoảng qua mũi anh. Đó là một mùi hương dễ chịu nhưng cũng đầy bí ẩn, giống như mùi của hoa đào.
Anh tiến lại gần cửa sổ, nơi một cành đào khô héo đã rụng xuống ngay bên ngoài. Vũ cúi xuống nhặt lên cành đào, cẩn thận quan sát từng chi tiết. Có điều gì đó không ổn – những vết khắc nhỏ xíu, gần như vô hình, trên cành đào. Những ký tự lạ lùng mà Vũ chưa từng thấy trước đây.
Anh lấy từ túi ra một tấm lụa mỏng và cẩn thận gói cành đào lại, để dành cho việc phân tích sau này. Có lẽ đây chính là chìa khóa để giải mã lời nguyền.
Rời khỏi phòng Lý Tiến, Vũ tiếp tục đến phòng của Mai. Căn phòng của cô đơn giản hơn, với những vật dụng tinh tế, biểu hiện cho tính cách dịu dàng của chủ nhân. Nhưng điều thu hút sự chú ý của Vũ là chiếc ghế nhỏ bên cửa sổ, nơi mà Mai thường ngồi.
Trên ghế, một chiếc khăn tay được thêu những bông hoa đào nhỏ, nhưng màu sắc của chúng đã nhạt đi nhiều. Vũ ngồi xuống ghế, nhắm mắt lại và cố gắng tưởng tượng ra những gì Mai đã trải qua. Cô ấy đã ngồi ở đây, ngày này qua ngày khác, nhìn về phía cây đào. Tâm trí của cô ấy có lẽ đã bị ảnh hưởng bởi điều gì đó hoặc ai đó mà cô không thể cưỡng lại được.
Mở mắt ra, Vũ nhìn về phía chiếc gương lớn đặt trên bàn trang điểm. Anh tiến lại gần, và bỗng phát hiện ra một dấu vết lạ trên mặt gương, chỉ nhìn thấy khi ánh sáng chiếu vào một góc đặc biệt. Đó là những vết xước nhỏ, tạo thành hình một bông hoa đào.
“Có thể đây là dấu hiệu của sự ám ảnh,” Vũ thầm nghĩ. “Hoặc là ai đó đã cố tình để lại những dấu vết này.”
Cuối cùng, Vũ đến phòng của Lý Hạo, cháu trai của Lý Tiến. Căn phòng của cậu bé nhỏ hơn, đầy những đồ chơi và sách vở. Một không gian đáng lẽ phải là nơi vui vẻ và hạnh phúc, nhưng giờ đây chỉ còn lại sự trống rỗng và nỗi buồn.
Vũ đi tới chiếc giường nhỏ, nơi Lý Hạo đã qua đời. Trên giường, một con búp bê gỗ bị lật úp, lộ ra mặt sau với những ký tự kỳ lạ khắc trên đó. Những ký tự tương tự như trên cành đào mà anh đã tìm thấy ở phòng Lý Tiến.
Vũ cầm lấy con búp bê, lật qua lật lại để tìm hiểu thêm. Một lần nữa, mùi hương đào lại thoảng qua, lần này rõ ràng hơn. “Mùi hương này…,” anh nghĩ, “nó có thể là đầu mối quan trọng.”
Anh rời khỏi căn phòng, quyết tâm tìm hiểu về những ký tự và mùi hương bí ẩn. Những ký tự có thể là một loại bùa chú, hoặc một cách truyền tải thông điệp cổ xưa. Còn mùi hương đào có thể liên quan đến việc tạo ra lời nguyền hoặc là dấu hiệu của một loại chất độc mà ai đó đã sử dụng.
Khi trời đã về chiều, Vũ trở lại căn phòng mà ông Lý đã sắp xếp cho anh, tay cầm theo những manh mối mới. Anh đặt những vật chứng lên bàn, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Những cái chết này không phải là ngẫu nhiên,” Vũ tự nhủ. “Có một kẻ đứng sau tất cả, và hắn đang lợi dụng nỗi sợ hãi và niềm tin vào những điều huyền bí để thực hiện mục đích của mình.”
Anh biết rằng còn nhiều điều phải làm sáng tỏ. Nhưng với những manh mối mới, Vũ cảm thấy mình đang tiến gần hơn đến sự thật ẩn giấu sau lời nguyền cây đào.
Và lần này, anh quyết tâm không để bất kỳ ai khác trong gia đình Lý Thị phải gục ngã dưới lời nguyền chết chóc đó nữa.