Lời Nguyền Của Công Chúa - Chương 7
Chương 7: Cuộc đối đầu trong đêm
Sau khi phiên tòa kết thúc, thám tử rời khỏi cung điện với tâm trạng nhẹ nhõm. Công chúa Lý Thanh Ngọc đã được minh oan, và Lý Quốc Tuấn đã bị bắt giữ. Tuy nhiên, thám tử biết rằng chiến thắng này chỉ là bước đầu tiên trong cuộc chiến phức tạp hơn nhiều. Kẻ chủ mưu thực sự vẫn chưa bị lộ diện, và hắn có thể đang âm mưu phản công bất cứ lúc nào.
Tối hôm đó, thám tử trở về căn nhà hẻo lánh, nơi Kẻ Giấu Mặt và người đàn ông cao tuổi đang chờ đợi. Khi thám tử bước vào, ánh mắt Kẻ Giấu Mặt lóe lên sự lo lắng.
“Ngươi đã làm tốt trong phiên tòa hôm nay,” Kẻ Giấu Mặt nói, nhưng giọng ông vẫn đầy căng thẳng. “Tuy nhiên, ta có linh cảm rằng mọi chuyện chưa kết thúc. Kẻ chủ mưu vẫn đang ẩn mình, và hắn sẽ không để yên sau khi kế hoạch của hắn bị phá vỡ.”
Thám tử gật đầu đồng tình. “Ta cũng nghĩ vậy. Chúng ta phải chuẩn bị cho tình huống tồi tệ nhất. Có thể hắn sẽ cố gắng loại bỏ những người biết quá nhiều, bao gồm cả chúng ta.”
Người đàn ông cao tuổi, người đã giúp giải mã bức thư, lên tiếng. “Ta đã nghiên cứu kỹ hơn về những tài liệu mà chúng ta tìm thấy. Có một manh mối quan trọng trong những dòng mật mã mà chúng ta chưa chú ý đến.”
Thám tử và Kẻ Giấu Mặt cùng nhìn về phía người đàn ông, ánh mắt đầy tò mò.
“Trong một đoạn ngắn của bức thư, có nhắc đến một địa điểm mà kẻ chủ mưu thường xuyên lui tới, đó là một ngôi nhà nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố, gần một khu rừng. Ta tin rằng đó có thể là nơi hắn đang ẩn náu hoặc ít nhất là nơi hắn sử dụng để lên kế hoạch,” người đàn ông cao tuổi giải thích.
Thám tử suy nghĩ một lúc rồi quyết định. “Chúng ta sẽ phải đến đó điều tra. Nếu may mắn, có thể chúng ta sẽ tìm được bằng chứng để vạch trần kẻ chủ mưu thực sự.”
Kẻ Giấu Mặt đồng ý. “Chúng ta phải hành động ngay đêm nay, trước khi hắn kịp di chuyển hoặc xóa mọi dấu vết.”
Trời vừa tối, thám tử cùng Kẻ Giấu Mặt lên đường đến ngôi nhà nhỏ nằm ở ngoại ô. Họ di chuyển lặng lẽ qua những con đường vắng, ánh trăng mờ ảo chiếu xuống con đường đất dẫn vào rừng. Khi đến gần địa điểm đã được nhắc đến trong bức thư, thám tử ra hiệu cho Kẻ Giấu Mặt dừng lại.
“Chúng ta phải cẩn thận. Hắn có thể đã đặt bẫy hoặc có người canh gác quanh đây,” thám tử nói nhỏ.
Kẻ Giấu Mặt gật đầu, ánh mắt ông cảnh giác quan sát xung quanh. Họ tiến vào khu rừng, nơi cây cối rậm rạp che khuất ánh trăng, tạo nên những bóng tối đan xen lẫn lộn. Khi đến gần ngôi nhà, họ thấy ánh sáng mờ mờ phát ra từ bên trong.
Thám tử ra hiệu cho Kẻ Giấu Mặt giữ im lặng khi họ tiếp cận ngôi nhà. Từ khe cửa, họ nhìn thấy bên trong có một người đàn ông đang ngồi trước bàn, dáng vẻ đầy quyền lực và điềm tĩnh. Người này đang đọc gì đó trên bàn, dường như không để ý đến sự có mặt của họ.
“Chúng ta phải bắt hắn ngay bây giờ,” Kẻ Giấu Mặt thì thầm, nhưng thám tử lắc đầu.
“Chờ đã. Ta muốn biết hắn đang làm gì trước khi chúng ta hành động. Có thể chúng ta sẽ tìm thấy thứ gì đó quan trọng hơn.”
Họ quyết định chờ đợi và tiếp tục quan sát. Sau một lúc, người đàn ông đứng dậy, lấy từ ngăn kéo bàn ra một cuộn giấy khác và bắt đầu viết gì đó. Thám tử chú ý thấy rằng hắn đang ghi chép những chỉ thị mới, có lẽ là kế hoạch phản công sau khi Lý Quốc Tuấn bị bắt.
Nhưng ngay lúc đó, một âm thanh bất ngờ vang lên từ phía sau họ. Thám tử quay lại, thấy một nhóm người áo đen xuất hiện từ bóng tối, bao vây họ từ bốn phía.
“Chúng ta bị phát hiện rồi,” thám tử thì thầm, nhưng giọng nói đầy cảnh giác.
Kẻ Giấu Mặt lập tức rút vũ khí, chuẩn bị chiến đấu, nhưng trước khi họ kịp phản ứng, nhóm người áo đen đã lao vào tấn công. Cuộc đối đầu diễn ra ngay trong khu rừng tối tăm, với tiếng động của vũ khí va chạm và tiếng bước chân vội vã trên nền đất.
Thám tử di chuyển linh hoạt, né tránh và đáp trả những đòn tấn công của đối thủ. Ông nhận ra rằng những kẻ tấn công này không phải là lính bình thường, mà là những sát thủ được huấn luyện kỹ lưỡng. Họ không chỉ mạnh về kỹ năng chiến đấu mà còn rất tinh ranh và phối hợp ăn ý với nhau.
Kẻ Giấu Mặt cũng đang chiến đấu quyết liệt bên cạnh thám tử. Dù đã có tuổi, ông vẫn là một chiến binh lão luyện, với những đòn tấn công nhanh nhẹn và chính xác. Tuy nhiên, số lượng kẻ địch đông đảo khiến họ dần bị áp đảo.
“Chúng ta phải thoát khỏi đây ngay lập tức, không thể tiếp tục như thế này,” thám tử nói lớn trong tiếng chiến đấu, cố gắng tìm đường thoát thân.
Kẻ Giấu Mặt gật đầu, nhận ra rằng họ không thể chiến thắng trong cuộc đối đầu này. “Đi theo ta, có một lối thoát khác qua khu rừng phía đông.”
Họ cùng nhau đẩy lùi những kẻ tấn công, rồi nhanh chóng chạy vào rừng, hướng về phía đông. Đám sát thủ không ngừng đuổi theo, nhưng Kẻ Giấu Mặt dẫn thám tử qua những con đường rừng ngoằn ngoèo, khiến kẻ thù khó lòng theo kịp.
Cuối cùng, sau khi chạy qua một con suối cạn và tiến sâu vào khu rừng, họ dừng lại để lấy hơi. Cả hai đều mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi hướng mà đám sát thủ có thể xuất hiện.
“Chúng ta đã mất dấu chúng,” thám tử thở phào, nhưng vẫn không dám lơ là.
Kẻ Giấu Mặt gật đầu, nhìn lại phía sau rồi nói, “Ngôi nhà đó chính là nơi ẩn náu của kẻ chủ mưu. Nhưng hắn đã sẵn sàng đối phó với bất kỳ ai tiếp cận. Chúng ta cần phải có một kế hoạch khác.”
Thám tử trầm ngâm, rồi nói, “Chúng ta không thể quay lại đó ngay bây giờ. Nhưng ta tin rằng những gì hắn đã viết trong cuộn giấy có thể là chìa khóa. Nếu chúng ta tìm cách lấy được nó, có thể ta sẽ biết được kế hoạch tiếp theo của hắn.”
Kẻ Giấu Mặt đồng ý. “Được rồi, chúng ta sẽ chuẩn bị kỹ lưỡng hơn. Lần tới, chúng ta sẽ không để hắn có cơ hội trốn thoát.”
Thám tử và Kẻ Giấu Mặt rời khỏi khu rừng, trở về căn nhà hẻo lánh để chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo. Họ biết rằng cuộc đối đầu với kẻ chủ mưu thực sự mới chỉ bắt đầu, và mỗi bước đi từ giờ sẽ đều là một cuộc chiến không khoan nhượng. Sự sống còn của họ, và sự bình yên của cả triều đình, giờ đây phụ thuộc vào việc liệu họ có thể vạch trần được bộ mặt thật của kẻ ẩn mình trong bóng tối hay không.