Lời Nguyền Của Công Chúa - Chương 9
Chương 9: Sự thật về lời nguyền
Đêm đã khuya, không khí trong căn nhà hẻo lánh trở nên căng thẳng khi thám tử và Kẻ Giấu Mặt bàn bạc những bước đi tiếp theo. Dù đã thu thập được nhiều thông tin quan trọng, họ vẫn chưa biết danh tính thực sự của kẻ chủ mưu, kẻ mà dường như đứng sau tất cả mọi âm mưu đen tối này.
Kẻ Giấu Mặt nhìn thám tử, đôi mắt ông ánh lên sự nghiêm nghị. “Chúng ta cần phải tập trung vào việc tìm ra danh tính thật của kẻ chủ mưu. Hắn đã ẩn mình quá lâu, và giờ là lúc hắn phải lộ diện.”
Thám tử gật đầu, đồng ý với nhận định của Kẻ Giấu Mặt. “Ta nghĩ rằng chúng ta cần phải quay lại cấm cung, lần này không chỉ để tìm thêm bằng chứng mà còn để khám phá bí mật về viên ngọc gia truyền. Có lẽ nó là chìa khóa cho tất cả mọi thứ.”
Kẻ Giấu Mặt khẽ nhíu mày. “Viên ngọc đó… Ngươi nghĩ nó thực sự có sức mạnh như lời đồn?”
“Ta không biết chắc,” thám tử đáp, “nhưng rõ ràng nó đóng vai trò quan trọng trong âm mưu này. Và nếu chúng ta có thể tìm hiểu được bí mật của viên ngọc, có thể ta sẽ tìm ra được danh tính thật của kẻ chủ mưu.”
Ngay sáng hôm sau, thám tử và Kẻ Giấu Mặt lặng lẽ trở lại cấm cung. Họ quyết định tiếp cận một lối đi bí mật dẫn đến khu vực lưu giữ những bảo vật quý giá của triều đình, nơi mà viên ngọc gia truyền của công chúa Lý Thanh Ngọc đang được cất giữ.
Họ di chuyển nhanh chóng và cẩn trọng qua các hành lang tối tăm, tránh né những lính canh tuần tra. Khi đến gần khu vực cấm địa, thám tử dừng lại, lắng nghe âm thanh xung quanh. Tất cả dường như yên tĩnh, nhưng ông biết rằng sự yên tĩnh này có thể là dấu hiệu của một cạm bẫy.
Kẻ Giấu Mặt ra hiệu cho thám tử tiến lên, và họ nhanh chóng mở cánh cửa dẫn vào căn phòng nơi viên ngọc được cất giữ. Bên trong căn phòng, không gian tĩnh lặng và lạnh lẽo. Viên ngọc xanh biếc nằm giữa một chiếc bàn đá lớn, phát ra ánh sáng mờ ảo, tạo nên một bầu không khí kỳ bí.
“Đây chính là viên ngọc,” Kẻ Giấu Mặt thì thầm, tiến lại gần. “Nhưng tại sao nó lại quan trọng đến vậy?”
Thám tử cũng tiến đến gần viên ngọc, cảm nhận được sự khác biệt từ ánh sáng mà nó phát ra. Ông biết rằng phải có một bí mật nào đó đang ẩn giấu bên trong.
Khi họ vừa chạm vào viên ngọc, một âm thanh lạ vang lên từ phía sau, như tiếng đá va chạm vào nhau. Thám tử quay lại, thấy một phần tường đá bắt đầu dịch chuyển, hé lộ một lối đi bí mật bên dưới sàn nhà.
“Có vẻ như viên ngọc này thực sự là chìa khóa,” thám tử nói, mắt ông dán chặt vào lối đi vừa mở ra.
Không để lãng phí thời gian, thám tử và Kẻ Giấu Mặt bước vào lối đi bí mật. Họ tiến sâu vào lòng đất, nơi ánh sáng từ viên ngọc trở nên yếu ớt và không gian xung quanh càng lúc càng lạnh lẽo hơn. Cuối cùng, họ đến một căn phòng nhỏ, bên trong có một chiếc hộp bằng vàng được chạm khắc tinh xảo, nằm trên một bệ đá.
Kẻ Giấu Mặt nhìn thám tử với ánh mắt đầy nghi ngờ. “Đây là gì? Có thể nào đây là thứ mà kẻ chủ mưu đang tìm kiếm?”
Thám tử cẩn thận mở chiếc hộp ra, và bên trong, họ thấy một cuốn sách cổ, những trang giấy đã ố vàng theo thời gian. Khi lật những trang đầu tiên, họ phát hiện ra rằng đây là một cuốn sách ghi chép về lịch sử của viên ngọc gia truyền, với những bí mật đã bị chôn vùi qua nhiều thế hệ.
“Cuốn sách này ghi lại tất cả mọi thứ về viên ngọc,” thám tử thì thầm, đôi mắt ông sáng lên khi nhận ra tầm quan trọng của cuốn sách. “Viên ngọc không chỉ là một bảo vật, mà nó còn là biểu tượng của quyền lực. Nó được sử dụng để kiểm soát tâm trí, và những ai sở hữu nó có thể thao túng cả triều đình.”
Kẻ Giấu Mặt sững sờ khi nghe những lời đó. “Điều đó có nghĩa là kẻ chủ mưu muốn chiếm lấy viên ngọc để kiểm soát hoàng đế và toàn bộ triều đình.”
“Chính xác,” thám tử gật đầu. “Và để ngăn chặn điều đó, chúng ta cần phải giữ viên ngọc và cuốn sách này an toàn, và vạch trần sự thật trước toàn thể triều đình.”
Nhưng khi họ chuẩn bị rời khỏi căn phòng, một tiếng cười vang lên từ phía cửa vào. Thám tử và Kẻ Giấu Mặt quay lại, thấy người đàn ông bí ẩn – kẻ chủ mưu – đang đứng đó, ánh mắt hắn lóe lên sự độc ác.
“Ta không ngờ các ngươi lại tìm ra được bí mật này,” hắn nói, giọng nói đầy chế giễu. “Nhưng các ngươi nghĩ rằng chỉ với một cuốn sách và một viên ngọc, các ngươi có thể ngăn cản ta sao?”
Thám tử và Kẻ Giấu Mặt lập tức rút vũ khí, chuẩn bị đối đầu với kẻ thù. Nhưng người đàn ông chỉ mỉm cười, và từ phía sau hắn, những tên sát thủ áo đen xuất hiện, bao vây lấy họ.
“Cuộc chơi đã kết thúc,” hắn nói lớn, ánh mắt hắn rực lên sự thắng lợi. “Ta sẽ chiếm lấy viên ngọc, và không ai có thể cản trở ta.”
Trận chiến diễn ra ngay trong căn phòng bí mật, ánh sáng từ viên ngọc phản chiếu lên những lưỡi kiếm đang vung lên trong không gian chật hẹp. Thám tử và Kẻ Giấu Mặt chiến đấu với tất cả sự quyết tâm của mình, nhưng số lượng sát thủ đông đảo khiến họ dần bị áp đảo.
Khi cuộc chiến đang diễn ra ác liệt, thám tử nhận ra rằng hắn cần phải giữ viên ngọc và cuốn sách an toàn bằng mọi giá. Ông quay sang Kẻ Giấu Mặt, hét lớn trong tiếng vũ khí va chạm:
“Ngươi hãy thoát ra ngoài và đưa cuốn sách này đến hoàng đế! Ta sẽ giữ chân chúng ở đây!”
Kẻ Giấu Mặt lưỡng lự trong giây lát, nhưng khi thấy tình hình ngày càng nguy cấp, ông gật đầu và nhanh chóng cầm lấy cuốn sách, lách ra khỏi vòng vây. Thám tử ở lại, tiếp tục chiến đấu với kẻ thù, biết rằng mỗi giây ông giữ chân chúng, là thêm một cơ hội để sự thật được phơi bày.
Khi Kẻ Giấu Mặt thoát ra khỏi căn phòng, thám tử biết rằng ông đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Dù cho có phải hy sinh, ông tin rằng sự thật sẽ được đưa ra ánh sáng, và âm mưu đen tối của kẻ chủ mưu sẽ bị lật tẩy.
Người đàn ông bí ẩn tiến lại gần thám tử, đôi mắt hắn lóe lên sự giận dữ khi thấy cuốn sách đã bị mang đi. “Ngươi sẽ phải trả giá vì điều này,” hắn gầm lên, rồi lao vào thám tử với một đòn tấn công đầy hận thù.
Thám tử biết rằng cuộc chiến này sẽ quyết định tất cả. Dù cho kết cục có ra sao, ông đã sẵn sàng đối mặt với nó. Ông chỉ cần giữ vững cho đến khi Kẻ Giấu Mặt kịp đưa cuốn sách đến nơi an toàn, và khi đó, công lý sẽ được thực thi.
Trong giây phút căng thẳng đó, thám tử cảm thấy một sức mạnh lớn lao trỗi dậy bên trong ông. Sức mạnh của sự quyết tâm, của lòng trung thành và của công lý. Và với sức mạnh đó, ông lao vào trận chiến cuối cùng, để bảo vệ sự thật và công lý cho triều đình nhà Lý.