Lời Nguyền Của Dòng Suối - Chương 2
Chương 2: Sự kiện kỳ bí
Sau khi thám tử quyết định giúp đỡ gia đình ông Phan, ông bắt đầu cuộc điều tra của mình bằng cách lắng nghe những câu chuyện và tìm hiểu về các sự kiện xảy ra trong thời gian gần đây. Người dân trong làng luôn thì thầm với nhau về những điều kỳ lạ liên quan đến dòng suối và gia đình ông Phan, nhưng chẳng ai dám nói rõ ràng, vì sợ rằng sẽ bị cuốn vào lời nguyền.
Một buổi sáng, thám tử quyết định đi dạo quanh làng để gặp gỡ những người dân và hỏi thăm thêm về lời nguyền. Khi ông đến gần chợ làng, nơi người ta thường tụ họp để mua bán và trao đổi thông tin, thám tử nhận thấy có một nhóm người đang tụ tập quanh một người phụ nữ lớn tuổi. Bà ta trông có vẻ lo lắng và sợ hãi, giọng nói run rẩy khi kể chuyện với những người xung quanh.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” thám tử tiến đến gần, cất tiếng hỏi.
Một người đàn ông trong đám đông quay lại nhìn ông, đôi mắt đầy hoang mang. “Đó là bà Mận, một trong những người bạn thân của gia đình ông Phan. Bà ấy vừa chứng kiến điều gì đó kỳ lạ đêm qua.”
Thám tử bước tới gần bà Mận, cố gắng nói nhẹ nhàng để không khiến bà sợ hãi. “Bà Mận, ta là người đang điều tra về những chuyện kỳ lạ xảy ra ở đây. Bà có thể kể lại cho ta nghe những gì bà đã thấy đêm qua không?”
Bà Mận nhìn thám tử với ánh mắt e dè, nhưng rồi cũng gật đầu, giọng nói vẫn run rẩy. “Đêm qua, ta không ngủ được nên ra ngoài hít thở không khí. Khi ta đi dọc theo con đường gần nhà ông Phan, ta thấy một bóng người lạ lùng đứng gần dòng suối. Người đó không giống ai trong làng, mặc một bộ áo dài màu đen và đeo một chiếc mũ trùm kín mặt.”
“Người đó làm gì ở dòng suối?” thám tử hỏi tiếp, cố gắng giữ cho giọng nói thật bình tĩnh.
“Bà Mận lắc đầu, giọng nói nhỏ dần. “Ta không biết… nhưng khi ta nhìn kỹ hơn, ta thấy người đó cầm một thứ gì đó trong tay, rồi ném xuống suối. Sau đó, người đó biến mất trong bóng đêm, như thể chưa từng xuất hiện.”
Những người dân xung quanh đều im lặng lắng nghe, ai nấy đều tỏ ra lo lắng. Câu chuyện của bà Mận khiến họ tin rằng lời nguyền đang ngày càng mạnh mẽ hơn.
Thám tử gật đầu, cảm ơn bà Mận vì đã chia sẻ thông tin. Ông biết rằng sự việc này cần được điều tra kỹ lưỡng. Sau khi hỏi thăm thêm một vài người dân khác, thám tử quyết định đi tới nhà ông Phan để tiếp tục công việc của mình.
Khi đến nơi, ông Phan và bà Phan đang ngồi ngoài hiên nhà, nhìn xa xăm về phía dòng suối. Thám tử ngồi xuống bên cạnh họ, kể lại những gì bà Mận đã thấy đêm qua.
“Ông có nghĩ rằng người đó có liên quan đến những cái chết trong gia đình ông không?” thám tử hỏi ông Phan.
Ông Phan im lặng một lúc, rồi lắc đầu. “Ta không biết nữa. Trước đây ta luôn nghĩ rằng đó chỉ là những tai nạn không may, nhưng giờ đây… ta không chắc chắn điều gì nữa. Có lẽ lời nguyền thực sự tồn tại.”
“Ta không tin vào lời nguyền,” thám tử nói, giọng đầy quyết tâm. “Nhưng ta tin rằng có ai đó đứng sau tất cả những sự kiện này. Ta sẽ phải tìm hiểu xem người mà bà Mận đã thấy là ai, và người đó đã làm gì ở dòng suối.”
Tối hôm đó, thám tử quyết định đến dòng suối để xem xét kỹ lưỡng. Ánh trăng tròn soi sáng khắp nơi, khiến bóng đêm trở nên huyền bí và đầy bí ẩn. Khi ông đến gần dòng suối, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm lấy ông. Nước suối trong vắt, phản chiếu ánh trăng như những viên ngọc lấp lánh, nhưng thám tử không thể xua tan được cảm giác rằng có điều gì đó không ổn.
Ông tiến lại gần bờ suối, cúi xuống để xem xét kỹ hơn. Đột nhiên, một âm thanh lạ vang lên từ trong rừng gần đó, như tiếng xào xạc của lá cây bị gió thổi mạnh. Thám tử đứng bật dậy, mắt nhìn quanh, nhưng không thấy ai. Ông tiếp tục quan sát, và rồi ông phát hiện ra một thứ lạ thường dưới lòng suối: một thứ bột màu đen hòa lẫn vào nước, tạo thành những dòng chảy uốn lượn trong ánh trăng.
“Thứ gì đó đã được ném xuống đây,” thám tử lẩm bẩm, lấy một ít nước và bột đen vào một chiếc lọ nhỏ. “Ta cần phải biết nó là gì.”
Đột nhiên, từ phía sau, một bóng đen vụt qua, khiến thám tử giật mình. Ông quay phắt lại, nhưng không thấy gì ngoài những cây cổ thụ già cỗi, đứng lặng yên dưới ánh trăng. Thám tử cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng ông không nao núng.
“Ta sẽ tìm ra sự thật,” ông nói nhỏ, ánh mắt kiên định. “Không có điều gì là ngẫu nhiên.”
Với mẫu nước trong tay, thám tử quay trở lại làng, chuẩn bị cho cuộc điều tra tiếp theo. Bóng tối có thể bao trùm ngôi làng, nhưng thám tử tin rằng ánh sáng của sự thật sẽ sớm xua tan mọi nỗi sợ hãi.
Chương hai khép lại với những sự kiện kỳ bí và sự xuất hiện của một nhân vật lạ lùng gần dòng suối. Thám tử đã phát hiện ra một manh mối quan trọng, nhưng cuộc điều tra vẫn còn nhiều thử thách phía trước.