Lời Nguyền Của Ngôi Làng Ma Ám - Chương 1
Chương 1: Lời mời bất ngờ
Trên bàn làm việc của thám tử là một mớ hỗn độn của các vụ án còn dang dở. Ánh đèn vàng nhạt hắt lên những trang hồ sơ, tạo ra những bóng đen mờ ảo trên tường. Trong không gian tĩnh lặng, tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, kéo thám tử ra khỏi suy nghĩ miên man.
“Vào đi,” thám tử đáp, đôi mắt vẫn chăm chú vào trang giấy trước mặt.
Cửa mở, và một người đưa thư xuất hiện. Anh ta cúi chào rồi trao cho thám tử một phong thư cổ kính, bên ngoài khắc những hoa văn phức tạp, rõ ràng không phải là vật phẩm bình thường.
“Ngài có thư từ triều đình,” người đưa thư nói, giọng đầy kính trọng.
Thám tử nhướng mày, ngạc nhiên. Đã lâu rồi anh không nhận được bất kỳ liên lạc nào từ triều đình. Anh cầm phong thư lên, cảm nhận được sự trang trọng và khẩn cấp từ cách nó được niêm phong cẩn thận bằng sáp đỏ.
“Ngươi có biết nội dung bên trong không?” thám tử hỏi.
“Thưa ngài, tôi chỉ là người đưa thư, không biết nội dung gì bên trong,” người đưa thư trả lời, giữ thái độ bình tĩnh.
Thám tử gật đầu, ra hiệu cho người đưa thư rời đi. Khi cánh cửa đóng lại, anh cẩn thận mở phong thư ra. Bên trong là một lá thư viết tay bằng chữ Hán cổ, nét chữ mạnh mẽ và rắn rỏi. Thám tử đọc lướt qua, đôi mắt anh thoáng hiện lên sự nghi ngờ.
“Thám tử kính mến,
Triều đình gửi đến ngài yêu cầu khẩn cấp. Có một ngôi làng nhỏ tên là Làng Mộ, nằm ở ngoại ô Kinh thành, nơi người dân quanh vùng tin rằng bị ma ám. Họ cho rằng nhiều người trong làng đã chết một cách bí ẩn trong suốt nhiều năm qua do một lời nguyền cổ xưa. Triều đình cần ngài trở về quá khứ để điều tra xem liệu có thực sự tồn tại lời nguyền hay chỉ là trò bịp bợm. Mọi thông tin chi tiết sẽ được cung cấp khi ngài đến nơi.
Trân trọng,
Triều đình nhà Trần”
Thám tử ngả người ra sau, đầu óc anh đang suy tính về lời mời này. Anh từng gặp nhiều vụ án kỳ lạ, nhưng việc phải đối mặt với một ngôi làng bị cho là ma ám quả thực là điều hiếm có.
“Ma ám ư? Có thể nào lại là một vụ án hình sự tinh vi được ngụy trang?” Anh tự hỏi, đôi mắt nheo lại đầy nghi ngờ.
Nhưng không để suy nghĩ làm chùn bước, thám tử quyết định nhận lời mời. Ngay trong đêm, anh thu dọn tư trang, chuẩn bị lên đường trở về quá khứ.
Sáng sớm hôm sau, thám tử đã đứng trước một cánh cổng lớn dẫn vào một con đường mờ ảo, như bị thời gian quên lãng. Đây chính là lối đi bí mật mà triều đình đã chỉ dẫn để anh có thể trở về quá khứ. Thám tử bước vào, cảm giác không gian quanh mình dần thay đổi. Mọi thứ như bị kéo giãn ra, rồi co lại, ánh sáng và bóng tối hoà quyện vào nhau tạo thành những hình ảnh mờ nhạt. Cuối cùng, khi anh mở mắt ra, cảnh vật trước mặt đã hoàn toàn thay đổi.
Anh đang đứng trước cổng thành của một ngôi làng cổ, cảnh vật xung quanh chìm trong không khí âm u. Những căn nhà mái tranh thấp lè tè, khói bếp leo lét bốc lên từ một số nhà dân, nhưng không hề thấy bóng dáng ai trên đường.
“Bắt đầu rồi đây,” thám tử lẩm bẩm, rồi anh cất bước tiến vào ngôi làng.
Vừa bước vào làng, thám tử đã nhận thấy không khí kỳ quái bao trùm nơi này. Những con mắt lén lút nhìn anh từ sau cửa sổ, những lời xì xào rì rầm trong gió thoảng qua. Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ khắc khổ nhưng ánh mắt cương nghị, tiến lại gần anh.
“Ngài là thám tử mà triều đình cử tới sao?” Người đàn ông hỏi, giọng nói lộ rõ sự mệt mỏi lẫn hy vọng.
“Phải, ta là thám tử. Ông có phải là trưởng làng không?” thám tử hỏi lại.
“Đúng vậy, tôi là Trương Minh, trưởng làng Làng Mộ. Cả làng đã chờ ngài đến để giúp chúng tôi. Ngài không biết chúng tôi đã chịu đựng bao nhiêu đau khổ vì lời nguyền này. Họ bảo rằng tất cả đều là do linh hồn những người bị giết oan ở đây hàng trăm năm trước quay về báo thù,” ông Trương Minh nói, mắt nhìn chằm chằm vào thám tử như muốn tìm kiếm sự chắc chắn.
“Ông có thể kể chi tiết hơn về những gì đã xảy ra không?” thám tử hỏi, ánh mắt sắc bén hướng về phía trưởng làng.
Ông Trương Minh thở dài, ánh mắt đượm buồn: “Những cái chết đều xảy ra vào ngày trăng tròn, không ai biết tại sao. Nạn nhân không có dấu vết bị tấn công, chỉ là… chết đi trong giấc ngủ, như thể bị hút cạn sức sống. Dân làng tin rằng đó là do lời nguyền từ những người ngoại bang bị giết oan cách đây hàng trăm năm.”
Thám tử gật đầu, ghi nhớ từng chi tiết. “Ta sẽ bắt đầu điều tra ngay. Hãy cho ta biết tất cả những gì ông biết về những cái chết này và dẫn ta đến hiện trường các vụ án.”
Trưởng làng gật đầu, đưa tay chỉ về phía căn nhà lớn nhất trong làng. “Ngôi nhà đó, chính là nơi xảy ra vụ án gần đây nhất. Để tôi dẫn ngài đến đó.”
Thám tử bước theo ông Trương Minh, trong đầu anh đã bắt đầu hình thành những giả thuyết về vụ án. Liệu có thật là lời nguyền, hay chỉ là một tấm màn khói che giấu sự thật đen tối nào đó? Anh biết rằng, câu trả lời sẽ không dễ dàng, nhưng anh quyết tâm tìm ra sự thật.
Chuyến hành trình của thám tử để giải oan cho Làng Mộ đã chính thức bắt đầu.