Lời Nguyền Của Ngôi Làng Ma Ám - Chương 2
Chương 2: Bước vào ngôi làng
Thám tử bước theo ông Trương Minh qua con đường chính của làng. Những căn nhà cũ kỹ với mái tranh thấp lè tè nằm dọc hai bên đường, hầu hết cửa sổ đều đóng kín. Không khí làng bao trùm bởi sự im lặng đến đáng sợ, chỉ có tiếng gió rít qua những kẽ hở, khiến không gian càng thêm lạnh lẽo.
“Ngôi làng này vốn không phải là nơi tồi tàn như bây giờ,” ông Trương Minh bắt đầu câu chuyện khi hai người tiến gần đến căn nhà lớn nhất làng. “Làng Mộ từng rất thịnh vượng, người dân sống bằng nghề trồng lúa, đánh bắt cá, và làm gốm. Nhưng từ khi lời nguyền bắt đầu, mọi thứ đã thay đổi.”
“Người dân kể lại lời nguyền như thế nào?” thám tử hỏi, mắt nhìn quanh tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy điều gì không bình thường.
“Người ta tin rằng vào thời kỳ chiến tranh hàng trăm năm trước, một nhóm người ngoại bang đã bị giết hại một cách tàn bạo ngay tại ngôi làng này. Trước khi chết, họ đã nguyền rủa rằng bất cứ ai sống trên mảnh đất này sẽ phải chịu đựng nỗi đau khổ giống họ. Kể từ đó, cứ mỗi năm trăng tròn, ít nhất một người trong làng lại chết một cách bí ẩn.”
“Họ chết như thế nào?” thám tử hỏi, giọng điệu bình tĩnh nhưng lộ rõ sự tập trung.
“Không ai biết rõ. Các nạn nhân thường được tìm thấy vào sáng hôm sau, nằm bất động trên giường, khuôn mặt họ không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, như thể họ đã bị hút hết sức sống trong giấc ngủ. Không có vết thương, không có dấu hiệu bị tấn công. Cái chết đến với họ một cách êm ái nhưng kinh hoàng,” ông Trương Minh nói, đôi mắt ông đượm buồn.
Thám tử dừng lại trước cánh cửa của căn nhà lớn. Cửa chính vẫn còn nguyên dấu niêm phong của triều đình, một dấu hiệu rõ ràng cho thấy không ai được phép vào sau khi vụ án xảy ra. Ông Trương Minh đứng lại, mắt nhìn thám tử đầy hy vọng.
“Đây là ngôi nhà của gia đình họ Lý, nạn nhân mới nhất là bà Lý Thị Ngọc, vợ của chủ nhà. Bà ấy được tìm thấy vào sáng ngày hôm sau bởi người hầu, nhưng… đã quá muộn,” ông Trương Minh nói, giọng ông trầm xuống.
Thám tử gật đầu, rồi từ từ mở cửa, bước vào trong nhà. Không khí bên trong càng thêm âm u, những tia sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào chỉ đủ để thấy được những món đồ nội thất cũ kỹ và các bức tường đã phủ đầy bụi bặm.
“Căn nhà này có gì khác biệt so với những ngôi nhà khác trong làng không?” thám tử hỏi, đôi mắt anh không ngừng quan sát xung quanh.
“Có một điểm đặc biệt mà có lẽ ngài nên biết,” ông Trương Minh nói. “Gia đình họ Lý là một trong những gia đình lâu đời nhất ở đây. Họ là những người đã sống sót qua nhiều thế hệ, bất chấp lời nguyền. Nhưng đến thế hệ này… điều tồi tệ nhất đã xảy ra.”
Thám tử bước đến căn phòng nơi bà Lý Thị Ngọc được tìm thấy. Chiếc giường vẫn còn nguyên vẹn, chăn gối được xếp ngay ngắn, như thể bà vừa rời khỏi giường và có thể quay lại bất cứ lúc nào. Nhưng có một điều khiến thám tử chú ý hơn cả: trên đầu giường, một bức tranh gia đình cũ treo lủng lẳng, góc tranh bị cháy sém, như thể có ai đó đã cố gắng thiêu hủy nó.
“Đây là bức tranh gì?” thám tử hỏi, mắt anh chăm chú vào bức tranh.
“Đó là bức tranh vẽ tổ tiên của gia đình họ Lý. Nó đã được treo ở đây hàng chục năm nay. Không ai biết tại sao góc tranh lại bị cháy như vậy. Điều này chỉ xảy ra sau cái chết của bà Lý,” ông Trương Minh trả lời, giọng nói lộ rõ sự lo lắng.
Thám tử cẩn thận tháo bức tranh xuống, rồi nhìn kỹ hơn vào chỗ bị cháy. Anh cảm nhận được một điều gì đó không đúng, như thể có một bí mật bị che giấu trong bức tranh này.
“Ta cần tìm hiểu kỹ hơn về lịch sử của gia đình này, cũng như những sự kiện xảy ra trong ngôi làng này trước khi lời nguyền bắt đầu. Ông có thể giúp ta không?” thám tử quay sang ông Trương Minh, ánh mắt anh lộ rõ sự quyết tâm.
“Tất nhiên rồi, ngài cứ hỏi bất cứ điều gì. Tôi sẽ cố gắng giúp ngài trong khả năng của mình,” ông Trương Minh gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng có người đang nỗ lực giúp đỡ ngôi làng.
“Được, hãy bắt đầu với những ghi chép về các vụ án trước đây. Ta cần biết chi tiết về tất cả các nạn nhân, và cả những gì xảy ra vào thời điểm đó,” thám tử nói, đôi mắt anh ánh lên vẻ suy tư.
Ông Trương Minh đồng ý, sau đó cùng thám tử rời khỏi ngôi nhà và trở về nhà ông. Trong lòng ông, hy vọng về việc tìm ra sự thật và chấm dứt lời nguyền ám ảnh này bắt đầu lóe lên.
Chương này kết thúc khi thám tử bắt đầu bước vào cuộc điều tra sâu hơn về quá khứ của Làng Mộ, chuẩn bị đối mặt với những bí ẩn kinh hoàng còn ẩn giấu.