Lời Nguyền Của Ngôi Làng Ma Ám - Chương 3
Chương 3: Những manh mối đầu tiên
Trong căn phòng nhỏ tại nhà ông Trương Minh, thám tử ngồi trước một bàn gỗ cũ kỹ, bên cạnh là ông Trương Minh đang chăm chú lật giở những quyển sách và cuốn ghi chép dày cộm. Những tờ giấy ố vàng, chữ viết tay xiêu vẹo, chứng tích của một thời gian dài đằng đẵng mà những ký ức về các vụ án bí ẩn vẫn còn đó.
“Đây là tất cả những gì tôi có thể tìm được về các vụ án đã xảy ra trong làng,” ông Trương Minh nói, đưa một quyển sách cũ kỹ về phía thám tử. “Những vụ án đầu tiên bắt đầu cách đây khoảng bốn mươi năm, khi người đầu tiên trong làng chết một cách kỳ lạ.”
Thám tử cẩn thận mở cuốn sách, đôi mắt anh lướt nhanh qua những dòng chữ cũ. Các ghi chép được viết lại bằng tay, kể về những cái chết kỳ lạ và những nghi ngờ về lời nguyền. Mỗi năm trăng tròn, một người dân trong làng lại chết, không một dấu vết hay lý do rõ ràng. Nhưng có một điểm chung giữa các vụ án: tất cả đều xảy ra vào đúng đêm trăng tròn.
“Có gì khác biệt giữa các nạn nhân không? Có ai trong số họ có mối liên hệ đặc biệt nào không?” thám tử hỏi, vẫn chăm chú đọc.
Ông Trương Minh nhíu mày, như đang cố nhớ lại. “Không nhiều. Hầu hết các nạn nhân đều là những người dân bình thường, không ai có thù hằn gì đặc biệt. Tuy nhiên, một điểm lạ là tất cả họ đều từng đến một ngôi đền cổ nằm trên đỉnh núi gần làng, chỉ vài ngày trước khi họ chết.”
“Ngôi đền đó có điều gì đặc biệt?” thám tử hỏi, đôi mắt anh sáng lên vì sự hứng thú.
“Ngôi đền đó được xây dựng từ rất lâu đời, thậm chí còn trước khi ngôi làng này hình thành. Người ta nói rằng ngôi đền này được xây dựng để thờ một vị thần bảo hộ, nhưng cũng có lời đồn rằng ngôi đền này đã bị nguyền rủa sau khi nhóm người ngoại bang bị giết hại ở đây. Từ đó, không ai dám tới gần ngôi đền, ngoại trừ những kẻ to gan hoặc không tin vào lời nguyền,” ông Trương Minh trả lời, ánh mắt lộ rõ sự lo ngại.
Thám tử gật đầu, ghi nhớ thông tin này. “Có vẻ như ngôi đền đó có một vai trò quan trọng trong toàn bộ câu chuyện này. Ta sẽ đến đó điều tra.”
“Ngài chắc chứ?” Ông Trương Minh hỏi, giọng ông đầy lo lắng. “Người dân nơi đây tin rằng bất cứ ai đặt chân lên đó đều sẽ gặp tai ương.”
“Chính vì vậy ta càng phải đến,” thám tử đáp lại, không chút do dự. “Nếu có gì đó ẩn giấu ở ngôi đền đó, thì đó có thể là manh mối để giải quyết lời nguyền.”
Ông Trương Minh nhìn thám tử một hồi, rồi cuối cùng gật đầu, dường như ông hiểu rằng không thể ngăn cản được người thám tử này.
“Ta cần biết thêm về những biểu tượng này,” thám tử nói, chỉ vào một trang sách nơi có những hình vẽ lạ mắt. “Chúng được tìm thấy ở nhà của bà Lý và dường như có liên quan đến lời nguyền.”
Ông Trương Minh nhìn kỹ các biểu tượng, rồi thở dài. “Đây là những biểu tượng cổ xưa, được cho là liên quan đến các nghi lễ thờ cúng của ngôi đền. Chúng thường xuất hiện trên những đồ vật hoặc bức tường trong ngôi đền đó. Không ai biết chắc ý nghĩa của chúng, nhưng chúng đã tồn tại từ rất lâu, thậm chí trước khi nhóm người ngoại bang đến đây.”
Thám tử nhíu mày, ghi chép lại những gì ông Trương Minh nói. Rõ ràng, các biểu tượng này là một phần của bí mật. Anh quyết định sẽ tìm hiểu kỹ hơn về chúng khi đến ngôi đền.
“Ngày mai, ta sẽ lên đường đến ngôi đền trên đỉnh núi. Nhưng trước đó, ta cần gặp những người sống sót sau khi người thân họ chết. Có thể họ biết điều gì đó mà chúng ta chưa biết,” thám tử nói, ánh mắt quyết liệt.
Ông Trương Minh gật đầu, rồi cẩn thận gấp cuốn sách lại. “Được, tôi sẽ dẫn ngài đi gặp họ. Nhưng hãy cẩn thận, thám tử. Không phải ai trong làng cũng muốn sự thật được phơi bày.”
Thám tử hiểu rõ điều đó. Sự thật thường đi kèm với sự nguy hiểm, và anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ trở ngại nào để tìm ra chân tướng. Với quyết tâm đó, anh biết rằng mình đang dần tiến gần hơn đến việc giải mã lời nguyền đen tối của Làng Mộ.
Chương 3 khép lại với việc thám tử chuẩn bị lên đường khám phá ngôi đền cổ, nơi có thể chứa đựng những bí mật về lời nguyền đã ám ảnh ngôi làng suốt hàng trăm năm qua.