Lời Nguyền Của Ngôi Làng Ma Ám - Chương 4
Chương 4: Gặp gỡ bà lão bí ẩn
Sáng hôm sau, thám tử rời khỏi nhà ông Trương Minh với tâm trạng nặng nề. Ông Trương Minh đã dẫn anh đi gặp một số người dân trong làng, những người từng mất người thân trong các vụ án bí ẩn. Tuy nhiên, hầu hết họ đều bị ám ảnh bởi sự sợ hãi, không thể cung cấp được thông tin hữu ích nào. Có một điều duy nhất họ nhắc đến: một bà lão sống cô độc ở rìa làng, được cho là người duy nhất hiểu rõ về lời nguyền.
Thám tử quyết định tìm gặp bà lão này. Con đường dẫn đến nhà bà lão hẹp và quanh co, càng đi xa càng vắng vẻ. Cảnh vật xung quanh chỉ còn là những hàng cây rậm rạp và những bụi cỏ cao ngang hông. Không khí lạnh lẽo khiến thám tử có cảm giác như đang bước vào một thế giới khác.
Cuối cùng, trước mặt thám tử hiện ra một căn nhà nhỏ, xây bằng gỗ cũ kỹ, mái tranh đã bị mòn bởi thời gian. Cửa nhà khép hờ, phía trước là một giếng nước cạn, xung quanh là vườn cây rậm rạp, không khí ngập tràn sự hoang vu.
Thám tử bước tới, gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ. Tiếng cọt kẹt vang lên, cánh cửa từ từ mở ra, để lộ một người phụ nữ già nua, mái tóc bạc trắng, đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng hàng ngàn câu chuyện. Bà lão nhìn thám tử một hồi lâu, đôi mắt bà như nhìn thấu tâm can anh.
“Ngài đến đây vì lời nguyền, phải không?” Bà lão cất tiếng, giọng nói khàn khàn nhưng rõ ràng.
“Phải, ta được triều đình cử đến để điều tra về những cái chết bí ẩn trong làng,” thám tử trả lời, đôi mắt anh không rời khỏi bà lão. “Họ nói bà là người hiểu rõ nhất về lời nguyền này. Ta cần biết sự thật.”
Bà lão thở dài, ánh mắt tràn đầy nỗi buồn. “Sự thật… sự thật thường đau lòng lắm, thám tử. Nhưng nếu ngài đã đến đây, thì ta sẽ kể lại câu chuyện mà không ai dám nghe.”
Bà lão mở rộng cửa, mời thám tử bước vào bên trong. Căn nhà nhỏ nhưng gọn gàng, chỉ có vài món đồ nội thất cũ kỹ và một lò sưởi đã tắt ngấm từ lâu. Bà lão chỉ vào một chiếc ghế gỗ mộc mạc gần lò sưởi, rồi ngồi xuống đối diện thám tử.
“Cách đây hàng trăm năm, một nhóm người ngoại bang đã đến ngôi làng này. Họ bị coi là kẻ xâm lược, nhưng thật ra họ chỉ là những người lạc lối, tìm nơi ẩn náu. Tuy nhiên, người dân trong làng, vì sợ hãi và nghi kỵ, đã bắt họ lại và giết chết họ một cách tàn bạo. Trước khi chết, họ đã nguyền rủa ngôi làng này, rằng linh hồn họ sẽ quay về báo thù mỗi năm trăng tròn.”
Thám tử chăm chú lắng nghe, đôi mắt anh không rời khỏi bà lão. “Vậy, lời nguyền đã thực sự tồn tại?”
“Người dân tin là vậy,” bà lão đáp, đôi mắt mờ đi trong ký ức. “Nhưng không phải tất cả những gì họ tin đều là sự thật. Có một vật phẩm thiêng liêng đã bị đánh cắp từ ngôi mộ của nhóm người ngoại bang đó. Vật phẩm đó chính là chìa khóa giải lời nguyền. Nhưng từ khi nó bị lấy đi, lời nguyền đã trở thành hiện thực, không ai dám tìm lại nó vì sợ hãi.”
“Vật phẩm thiêng liêng đó là gì?” Thám tử hỏi, ánh mắt sáng lên.
“Một chiếc vòng cổ bằng ngọc bích, được cho là chứa đựng linh hồn của những người bị giết oan. Chiếc vòng đã bị cướp đi sau khi ngôi mộ của họ bị xâm phạm. Từ đó, lời nguyền trở nên mạnh mẽ hơn, không ai có thể thoát khỏi nó. Nếu ngài muốn giải thoát cho ngôi làng, ngài phải tìm lại chiếc vòng và đưa nó về đúng nơi của nó.”
“Vậy ngôi đền trên đỉnh núi có liên quan gì đến lời nguyền?” thám tử hỏi tiếp, muốn chắc chắn mình không bỏ sót chi tiết nào.
“Ngôi đền đó là nơi cuối cùng mà chiếc vòng cổ được nhìn thấy. Người ta nói rằng chiếc vòng đã bị giấu ở đó, nhưng không ai dám đi tìm nó vì sợ hãi và vì lòng tham. Nhiều người đã thử nhưng không ai quay trở lại,” bà lão nói, giọng đầy u ám.
Thám tử im lặng một lúc, rồi đứng dậy, cảm ơn bà lão về thông tin quý giá. “Ta sẽ tìm lại chiếc vòng và kết thúc lời nguyền này. Bà có thể chỉ đường cho ta đến ngôi đền không?”
Bà lão gật đầu, rồi cẩn thận chỉ dẫn cho thám tử con đường dẫn lên đỉnh núi. “Hãy cẩn thận, thám tử. Đường lên đỉnh núi không dễ dàng, và ngài có thể phải đối mặt với nhiều thứ hơn là chỉ một lời nguyền.”
Thám tử cảm ơn bà lão một lần nữa, rồi rời khỏi căn nhà, lòng đầy quyết tâm. Anh biết rằng cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào để giải cứu ngôi làng này khỏi lời nguyền oan nghiệt. Chặng đường dẫn lên đỉnh núi, nơi ngôi đền cổ bị bỏ hoang, đang chờ đợi anh.