Lời Nguyền Của Ngôi Làng Ma Ám - Chương 7
Chương 7: Âm mưu bị vạch trần
Sáng sớm hôm sau, thám tử chuẩn bị lên đường. Trời còn mờ sương, nhưng anh biết không thể chần chừ thêm nữa. Tấm bản đồ từ bức thư đã chỉ rõ con đường dẫn lên đỉnh núi, nơi ngôi đền cổ nằm ẩn mình giữa rừng sâu. Nhưng trước khi anh rời làng, một linh cảm mơ hồ khiến anh muốn kiểm tra lại một vài thông tin. Thám tử quyết định ghé thăm nhà ông Trương Minh lần cuối để hỏi thêm vài điều.
Khi đến nhà trưởng làng, thám tử nhận thấy không khí ở đây khác lạ. Cánh cửa chính vẫn mở, nhưng trong nhà yên ắng lạ thường. Ông Trương Minh không có ở đâu quanh nhà. Thám tử cảm thấy bất an. Anh bước vào trong, đôi mắt quét nhanh quanh phòng.
Trên bàn, một cuộn giấy nhỏ được cuộn tròn và niêm phong bằng sáp đỏ – một phong cách niêm phong của triều đình. Thám tử mở ra, và bên trong là một bản viết tay có dấu ấn của triều đình nhà Trần, nhưng điều quan trọng hơn cả là nội dung của nó:
“Trương Minh,
Chúng ta không thể để cho lời nguyền bị giải trừ. Ngôi làng này phải tiếp tục chịu đựng để bảo vệ bí mật của chúng ta. Hãy chắc chắn rằng thám tử không bao giờ tìm ra sự thật. Ngươi biết phải làm gì.”
Thám tử cảm thấy cơn giận bùng lên trong lòng. Rõ ràng, ông Trương Minh không chỉ là một người trưởng làng bình thường. Ông ta có liên quan mật thiết đến lời nguyền, và có lẽ chính ông là người đã dàn dựng toàn bộ kế hoạch để che giấu một bí mật đen tối nào đó.
Khi thám tử đang đọc bức thư, cánh cửa nhà bỗng mở ra. Ông Trương Minh bước vào, đôi mắt ông lộ rõ sự ngạc nhiên khi thấy thám tử đang đứng đó, tay cầm bức thư. Trong giây lát, ông ta hiểu rằng mọi thứ đã bị bại lộ.
“Ngươi đã biết rồi sao,” ông Trương Minh nói, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt lóe lên tia sắc bén. “Ta đoán rằng không gì có thể qua mắt được ngươi.”
“Ông đã làm gì, Trương Minh? Tại sao ngươi lại muốn che giấu bí mật này?” thám tử hỏi, đôi mắt không rời khỏi ông ta.
Ông Trương Minh thở dài, ngồi xuống ghế, như thể mọi sức lực đều bị rút cạn. “Ngươi không hiểu đâu, thám tử. Có những bí mật không thể được hé lộ. Ngôi làng này… từ lâu đã là nơi che giấu một tội ác khủng khiếp, một tội ác không thể tha thứ.”
“Tội ác gì? Liệu nó có liên quan đến lời nguyền và chiếc vòng cổ?” thám tử hỏi, cảm nhận rằng mình đang đến gần sự thật.
“Phải,” ông Trương Minh đáp, giọng trầm xuống. “Hàng trăm năm trước, tổ tiên của ta và một số người trong làng đã phát hiện ra nhóm người ngoại bang đến từ một vùng đất xa lạ. Họ mang theo một số của cải, trong đó có chiếc vòng cổ bằng ngọc bích – một báu vật có giá trị vô cùng. Thay vì đón nhận họ, tổ tiên của ta đã giết hại họ, cướp đoạt của cải và giấu kín mọi thứ trong ngôi đền trên đỉnh núi.”
Thám tử lắng nghe, đôi mắt sắc bén không rời khỏi ông Trương Minh. “Vậy lời nguyền là có thật?”
“Không hẳn là một lời nguyền siêu nhiên,” ông Trương Minh nói. “Nhưng sự oán hận của những linh hồn oan khuất đã ám lên gia đình ta và cả ngôi làng này. Từ đó, mỗi đời trưởng làng đều phải gánh chịu hậu quả, phải bảo vệ bí mật để không ai biết sự thật. Những cái chết… đó là cách để giữ cho ngôi làng này không bao giờ quên đi tội lỗi của mình.”
“Vậy ngươi đã để cho bao nhiêu người vô tội phải chết để che giấu sự thật này?” thám tử hỏi, giọng đầy căm phẫn.
Ông Trương Minh cúi đầu, ánh mắt đầy nỗi ân hận. “Ta không có lựa chọn nào khác. Nếu bí mật này bị lộ, cả ngôi làng sẽ bị tiêu diệt bởi những kẻ tìm kiếm của cải. Ta đã cố gắng ngăn chặn, nhưng lời nguyền ngày càng mạnh mẽ, và không ai có thể kiểm soát được.”
“Nhưng giờ đây, ta sẽ chấm dứt nó,” thám tử nói, giọng đầy quyết tâm. “Ta sẽ đưa chiếc vòng trở lại ngôi đền và giải thoát cho những linh hồn oan khuất. Cả ngôi làng này sẽ được cứu.”
Ông Trương Minh nhìn thám tử, trong mắt ông lóe lên một tia hy vọng mong manh. “Nếu ngươi thực sự có thể làm được điều đó, thì hãy làm đi. Nhưng hãy cẩn thận, ngôi đền trên đỉnh núi không phải là nơi mà người thường có thể đặt chân đến. Đó là nơi chứa đựng tất cả nỗi đau và sự oán hận của những người đã chết.”
Thám tử gật đầu, rồi quay người rời khỏi căn nhà. Anh biết rằng thời gian không còn nhiều, và mỗi phút trôi qua có thể đồng nghĩa với một mạng sống bị mất. Với tấm bản đồ trong tay, thám tử lên đường tiến về phía ngọn núi, quyết tâm đối mặt với mọi nguy hiểm để giải thoát ngôi làng khỏi lời nguyền oan nghiệt.
Chương này kết thúc khi thám tử bắt đầu cuộc hành trình lên đỉnh núi, nơi ngôi đền cổ đang chờ đợi. Anh biết rằng phía trước là những thử thách cam go, nhưng anh cũng hiểu rằng mình là hy vọng cuối cùng để giải cứu ngôi làng khỏi quá khứ đen tối.