Lời Nguyền Gia Tộc - Chương 2
Chương 2: Di Sản Bí Mật
Sau khi thoát khỏi ngôi đền cổ, Alex và Jacob trở về nhà của Jacob. Không khí trong căn nhà trở nên nặng nề hơn bao giờ hết, như thể sự hiện diện của lời nguyền đang bao trùm lấy họ. Alex cảm thấy sự hồi hộp dâng lên trong lòng khi anh ngồi xuống bên bàn, trong khi Jacob đi vào bếp pha trà.
“Cậu cần phải nghỉ ngơi một chút,” Jacob nói khi quay lại với hai tách trà. “Chúng ta cần thảo luận về những gì đã xảy ra và tiếp theo phải làm gì.”
“Vâng,” Alex trả lời, cảm giác căng thẳng chưa tan. “Nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra trong ngôi đền. Cái gì đã khiến tảng đá đó rơi xuống?”
“Mỗi lần chúng ta chạm đến quá khứ, những linh hồn vẫn còn đau khổ sẽ được kích hoạt,” Jacob giải thích, ánh mắt anh nghiêm túc. “Lời nguyền không chỉ là một câu chuyện, nó là một thực tế. Chúng ta phải tìm hiểu rõ ràng về nó.”
Alex nhìn vào tách trà, đầu óc anh đầy rẫy những câu hỏi. “Có thể chúng ta nên tìm hiểu về tổ tiên của tôi nhiều hơn. Họ đã làm gì để bị lời nguyền này?”
“Đúng vậy,” Jacob nói, gật đầu. “Tôi có một cuốn sách cổ về gia tộc của cậu. Nó chứa đựng nhiều thông tin quan trọng. Hãy cùng tôi xem nó.”
Jacob dẫn Alex đến một phòng chứa sách lớn, nơi có nhiều cuốn sách cổ và hình ảnh đen trắng treo trên tường. Một cảm giác kỳ bí bao trùm không gian khi họ bước vào. Jacob lục lọi trên giá sách và cuối cùng đã tìm ra một cuốn sách dày cộp, bìa màu nâu nhạt.
“Đây rồi,” Jacob nói, mở cuốn sách ra. Những trang giấy đã ố vàng, nhưng chữ viết bên trong vẫn rõ ràng. “Cuốn sách này ghi lại lịch sử gia đình chúng ta, từ thế hệ này sang thế hệ khác.”
Alex chăm chú nhìn vào từng trang sách. Các dòng chữ kể về cuộc sống của tổ tiên, những cuộc chiến tranh, và cuối cùng là lời nguyền. “Tại sao lại có một lời nguyền như vậy?” Alex hỏi, lòng đầy băn khoăn.
“Vì tổ tiên của cậu đã làm điều gì đó không thể tha thứ,” Jacob trả lời. “Họ đã xúc phạm một vị thần trong một nghi lễ để tìm kiếm sức mạnh, và lời nguyền đã được đặt ra để trừng phạt họ.”
Alex lật qua các trang sách, ánh mắt dừng lại ở một bức tranh vẽ về một ngôi đền cổ. “Có lẽ đây là nơi mà lời nguyền bắt đầu,” anh nói.
“Đúng rồi,” Jacob xác nhận. “Và chúng ta cần phải quay lại đó để tìm ra mảnh ghép cuối cùng.”
“Nhưng làm thế nào chúng ta có thể tìm ra cách để hóa giải lời nguyền?” Alex hỏi.
“Có một nghi lễ cổ xưa mà chúng ta cần thực hiện,” Jacob nói. “Để làm điều đó, chúng ta cần một vật phẩm từ ngôi đền—một mảnh đá hoặc một linh vật nào đó.”
“Vậy chúng ta phải đi ngay bây giờ,” Alex nói, quyết tâm trong ánh mắt.
Họ lại lên đường đến ngôi đền, lần này với tâm thế khác hẳn. Khi bước vào bên trong, không khí trở nên lạnh lẽo, và ánh sáng từ cửa ra vào không đủ để xua tan bóng tối. Alex và Jacob tiến sâu vào, ánh đèn pin chiếu sáng những bức tường có những ký tự kỳ lạ.
“Cái này trông quen thuộc,” Alex chỉ vào một ký tự trên tường. “Có phải đây là dấu hiệu của vị thần mà tổ tiên tôi đã xúc phạm?”
“Có thể,” Jacob gật đầu. “Chúng ta phải cẩn thận. Đôi khi những dấu hiệu này có thể dẫn đến cạm bẫy.”
Họ tiếp tục di chuyển, và bỗng Alex dừng lại. “Nhìn kìa!” anh chỉ vào một cái gì đó lấp lánh dưới ánh đèn pin. Đó là một mảnh đá hình tròn, có những hoa văn phức tạp.
“Đúng rồi, đó chính là vật phẩm mà chúng ta cần!” Jacob nói với sự hứng khởi. “Hãy lấy nó.”
Alex tiến lại gần và nhặt mảnh đá lên. Nó ấm áp và nặng trong tay, như thể đang truyền tải một sức mạnh bí ẩn.
“Cảm giác thật kỳ lạ,” Alex nói, nhắm mắt lại một chút để cảm nhận. “Có vẻ như nó đang nói với tôi.”
“Hãy cẩn thận,” Jacob nói. “Mảnh đá này có thể chứa đựng linh hồn của tổ tiên. Chúng ta phải tôn trọng nó.”
“Hãy quay lại,” Alex nói khi họ bắt đầu di chuyển ra ngoài. Nhưng khi họ quay lại, bỗng dưng một tiếng động vang lên. Cửa ra vào ngôi đền dường như bị đóng lại tự động.
“Chúng ta bị kẹt!” Jacob thét lên, hoảng loạn. “Chúng ta phải tìm cách mở cửa.”
“Cái gì đang xảy ra vậy?” Alex hỏi, lo lắng.
“Có lẽ lời nguyền đang thức tỉnh!” Jacob nói, đôi mắt anh mở to. “Hãy mau chóng tìm ra cách thoát khỏi đây.”
Cả hai bắt đầu tìm kiếm xung quanh, nhưng ngôi đền dường như đang sống dậy. Những tiếng động lạ phát ra từ các bức tường, và không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
“Chúng ta cần phải làm gì đó trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn,” Alex nói. “Có thể chúng ta cần phải thực hiện một nghi lễ tại đây để làm dịu lại lời nguyền.”
Jacob gật đầu, nhưng rõ ràng là anh cũng không biết bắt đầu từ đâu. “Có lẽ mảnh đá này sẽ giúp chúng ta mở cửa,” anh nói, quyết tâm.
Alex nắm chặt mảnh đá trong tay, lòng tràn đầy những cảm xúc phức tạp. “Tôi sẽ thử,” anh nói, hướng mảnh đá về phía cửa.
Bất ngờ, ánh sáng từ mảnh đá tỏa ra, chiếu sáng toàn bộ ngôi đền. Những ký tự trên tường bắt đầu phát sáng, và một giọng nói vang lên trong không gian. “Ai đã dám xúc phạm ta?”
“Hãy tha thứ cho chúng tôi! Chúng tôi không muốn gây hại!” Alex gào lên, cảm thấy lòng dũng cảm trỗi dậy.
“Chỉ có sự thật mới có thể hóa giải lời nguyền!” giọng nói lại vang lên. “Hãy nói ra lý do vì sao ngươi đến đây.”
Alex cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. “Tổ tiên của tôi đã sai lầm. Chúng tôi muốn sửa chữa sai lầm đó và hóa giải lời nguyền.”
Ánh sáng từ mảnh đá càng lúc càng rực rỡ hơn, và cánh cửa từ từ mở ra, để lộ ánh sáng bên ngoài. Alex và Jacob không còn cảm thấy sợ hãi nữa; họ đã tìm ra cách đối mặt với lời nguyền.
Khi ra khỏi ngôi đền, cả hai cùng thở phào nhẹ nhõm. “Chúng ta đã làm được!” Jacob nói, ánh mắt anh sáng lên.
“Nhưng còn nhiều điều phải làm,” Alex nói, nhìn lại ngôi đền. “Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi hóa giải hoàn toàn lời nguyền này.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau, Alex,” Jacob đáp, và trong lòng họ tràn đầy hy vọng cho một tương lai mới.
Chương tiếp theo sẽ tiếp tục khám phá sâu hơn vào di sản của gia đình Alex và những thử thách mà họ phải đối mặt trong hành trình hóa giải lời nguyền. Nếu bạn muốn phát triển thêm hoặc có ý tưởng cụ thể nào, hãy cho tôi biết nhé!