Lời Nguyền Pharaoh - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Bất Ngờ
Nhóm nghiên cứu tiếp tục tiến sâu vào kim tự tháp, ánh đèn pin rọi sáng từng góc tối, chiếu rõ những hình ảnh cổ xưa trên tường. Những bức tranh vẽ cảnh một Pharaoh uy nghiêm đứng trước dân chúng, nhưng cũng có những cảnh đáng sợ về chiến tranh và hủy diệt.
Catherine dừng lại trước một bức tranh, ánh mắt đăm chiêu. “Giáo sư Thornton, hãy nhìn vào cảnh này. Hình như nó đang mô tả một nghi lễ gì đó.”
Thornton tiến lại gần, chăm chú nhìn. “Đúng vậy, dường như đây là một nghi lễ hiến tế. Có lẽ nó liên quan đến lời nguyền mà Hassan đã nhắc đến.”
Michael, đang đứng gần đó, cắt ngang, “Có thể đây chính là lý do kim tự tháp này bị chôn vùi và lãng quên. Người xưa có thể đã muốn chôn giấu những điều kinh hoàng bên trong.”
Tiếng rên rỉ vang lên lần nữa, lần này rõ ràng hơn và kéo dài hơn. Cả nhóm dừng lại, lắng nghe trong lo âu.
“Đó là cái gì?” Catherine hỏi, giọng cô run run.
Giáo sư Thornton cố gắng giữ bình tĩnh. “Có thể chỉ là âm thanh của gió luồn qua các khe hở trong kim tự tháp. Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận.”
Họ tiếp tục tiến sâu hơn vào hành lang dài dằng dặc. Đột nhiên, một cánh cửa đá lớn hiện ra trước mặt họ, trên đó khắc những ký tự Ai Cập cổ xưa.
“Giáo sư, tôi có thể đọc được một chút ký tự này,” Catherine nói. “Nó cảnh báo rằng ai dám bước qua cánh cửa này sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Pharaoh.”
“Chúng ta không có lựa chọn nào khác,” Thornton quyết định. “Chúng ta đã đến đây để khám phá sự thật và chúng ta sẽ không lùi bước.”
Họ cùng nhau đẩy cánh cửa nặng nề mở ra, để lộ một căn phòng lớn bên trong. Trong ánh sáng mờ nhạt, họ nhìn thấy một bệ thờ đặt ở trung tâm, và trên đó là một chiếc rương cổ được trang trí bằng vàng và ngọc quý.
“Đây chắc chắn là nơi an nghỉ của vị Pharaoh,” Michael thì thầm. “Nhưng sao lại không có bất kỳ xác ướp nào?”
Giáo sư Thornton tiến lại gần bệ thờ, mắt ông lấp lánh sự tò mò và kính sợ. “Có lẽ xác ướp đã bị lấy đi hoặc nó chưa từng được đặt ở đây. Chúng ta cần kiểm tra kỹ hơn.”
Khi Thornton và nhóm của ông bắt đầu nghiên cứu chiếc rương, những hiện tượng kỳ lạ càng trở nên rõ rệt hơn. Những tiếng thì thầm không rõ nguồn gốc, những bóng ma lướt qua trong bóng tối, và cảm giác bị theo dõi không ngừng ám ảnh họ.
“Tôi không nghĩ rằng chúng ta nên mở chiếc rương này,” Catherine cảnh báo. “Nó có thể chứa đựng một lời nguyền thực sự.”
Giáo sư Thornton nhìn cô, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chúng ta đã đi quá xa để dừng lại bây giờ. Dù lời nguyền có thực sự tồn tại hay không, chúng ta cần biết sự thật.”
Với một động tác dứt khoát, ông mở nắp chiếc rương. Ngay lập tức, một luồng khí lạnh bốc lên, và ánh sáng trong căn phòng dường như bị hút cạn. Cả nhóm dừng lại, nín thở, chờ đợi điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra.
Nhưng thay vì một thảm họa, họ thấy bên trong chiếc rương chỉ có một cuộn giấy cổ xưa. Thornton cẩn thận lấy cuộn giấy ra, mở nó ra để đọc.
“Đây là một cuộn giấy cổ ghi lại lịch sử của Pharaoh,” ông giải thích. “Nó nói về một vị vua đầy quyền năng, người đã sử dụng ma thuật để bảo vệ vương quốc của mình, nhưng cuối cùng đã bị phản bội và chôn sống trong kim tự tháp này.”
“Chúng ta cần rời khỏi đây ngay lập tức,” Michael khẩn cầu. “Tôi có cảm giác rằng chúng ta đang đánh thức thứ gì đó không nên bị đánh thức.”
“Chờ đã,” Thornton nói, giọng ông trầm lặng nhưng kiên quyết. “Chúng ta còn nhiều thứ cần khám phá. Nếu có một lời nguyền, chúng ta phải tìm cách giải nó. Và nếu không có, chúng ta phải biết sự thật về kim tự tháp này.”
Nhóm nghiên cứu đồng ý tiếp tục, nhưng sự lo âu và căng thẳng rõ ràng trên khuôn mặt của từng người. Họ biết rằng họ đang bước vào một cuộc phiêu lưu đầy rẫy nguy hiểm, và chỉ có thời gian mới trả lời được liệu họ có thể vượt qua mọi thử thách để khám phá bí mật của Pharaoh hay không.