Lòng Tham Của Con Người - Chương 2
Chương 2: Cái Giá Phải Trả
Chuyến vận chuyển diễn ra suôn sẻ cho đến khi họ đến gần một khu vực hẻo lánh. Bầu không khí đột ngột thay đổi khi một cơn bão mạnh ập đến, gió thổi mạnh khiến những cành cây lay động.
“Huy, chúng ta nên dừng lại!” Minh kêu lên, lo lắng nhìn ra ngoài. “Thời tiết quá xấu, có thể gây nguy hiểm cho chuyến đi.”
“Đừng có ngu ngốc, Minh!” Huy quát, không hề nhượng bộ. “Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này. Đi tiếp nào!”
Khi chiếc xe tải lao về phía trước, tiếng gió gào thét như một lời cảnh báo. Bỗng dưng, một cơn lốc xoáy xuất hiện từ xa, cuốn lấy chiếc xe. Những tiếng động kinh hoàng vang lên khi xe tải lật nhào xuống một vực sâu.
“Mau, giữ chặt!” Tuấn hét lên, nhưng đã quá muộn. Cả nhóm bị văng ra khỏi xe, tiếng động lộn xộn vang lên trong đêm tối.
Sau khi cơn lốc đi qua, Minh tỉnh dậy, cảm thấy đau nhức khắp người. Anh nhìn quanh, thấy Huy và các thành viên khác cũng đang gượng dậy, nhưng chiếc xe tải đã hoàn toàn hỏng hóc, và những chiếc lồng nhốt động vật thì biến mất.
“Huy, con hổ!” Minh thốt lên, cảm giác tuyệt vọng trào dâng. “Chúng ta phải tìm nó!”
Huy nhăn mặt, giọng điệu trở nên yếu ớt: “Chúng ta đã mất tất cả… Đừng có lãng phí thời gian.”
“Làm sao có thể như vậy? Chúng ta phải cứu chúng!” Minh đáp lại, mắt lấp lánh nước. “Chúng ta đã tạo ra nỗi đau cho chúng!”
Tuấn, vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc, chậm rãi đứng dậy. “Nhưng… nếu không có xe, chúng ta sẽ không thể mang chúng đi đâu.”
“Có thể chúng đã thoát ra, và rồi…” Minh ngập ngừng, rồi thở dài. “Có lẽ đây là cái giá mà chúng ta phải trả cho lòng tham của mình.”
Huy siết chặt nắm tay, sự tức giận và thất vọng đan xen. “Không thể nào! Chúng ta sẽ không bỏ cuộc! Cần phải tìm lại số động vật đó!”
“Nhưng chúng ta có thể gặp nguy hiểm,” Tuấn lên tiếng, “Nếu những con vật đó quyết định tấn công…”
“Hãy nhớ rằng, chính chúng ta đã gây ra sự đau khổ cho chúng,” Minh nhắc nhở. “Có lẽ chúng ta cần thay đổi cách nhìn.”
Huy cắt ngang: “Thay đổi? Không! Tôi sẽ không để lòng tham của mình bị đè nén bởi một cú bão! Chúng ta cần phải tìm đường ra khỏi đây và trở lại với kế hoạch!”
Trong khi nhóm bàn bạc về những gì sẽ làm tiếp theo, những tiếng gầm gừ yếu ớt từ các lồng động vật vang lên như tiếng kêu cứu từ thiên nhiên, khiến lòng họ thêm trĩu nặng. Cơn bão đã mang đi không chỉ xe tải, mà còn cả những linh hồn đang khao khát tự do.
Chương 2 khép lại với sự lưỡng lự và nhận thức về cái giá của lòng tham, đồng thời đặt nền tảng cho những xung đột nội tâm sâu sắc hơn trong những chương tiếp theo.