Lucian - Kẻ Thanh Tẩy - Chương 1
Chương 1: Ngọn Lửa Sáng
Màn đêm bao trùm một ngôi làng hẻo lánh, những ngọn đuốc leo lét tạo nên những bóng ma vằn vện trên tường. Làn gió lạnh thổi qua những con phố hoang vắng, mang theo âm thanh ghê rợn của những linh hồn ác quỷ đang rít lên. Những bóng ma tăm tối lướt qua không khí, kéo theo sự sợ hãi và lo âu cho những người còn sống.
Bất ngờ, từ bóng tối, một tiếng súng chói lòa vang lên, làm cho những linh hồn ác quỷ phải tạm dừng bước. Lucian, với đôi súng ánh sáng rực rỡ trong tay, xuất hiện giữa đám quái vật. Ánh sáng từ đôi súng của hắn chiếu sáng như những ngọn đuốc, xua tan bóng tối và tiêu diệt những linh hồn xấu xa.
“Chết đi, quái vật!” Lucian gầm lên, chĩa súng vào một linh hồn đang cố gắng vươn dài tay về phía hắn. “Ngươi không có chỗ trong thế giới này!”
Những viên đạn ánh sáng bắn ra từ súng của Lucian xuyên qua không khí, nổ tung những linh hồn ác quỷ thành những mảnh sáng. Sự tĩnh lặng sau trận chiến cho thấy hắn đã hoàn thành nhiệm vụ lần này. Tuy nhiên, ánh sáng từ đôi súng không thể làm dịu bớt nỗi đau trong lòng hắn.
Lucian dừng lại, tay cầm súng run rẩy. Hắn nhìn vào khoảng không nơi trước mặt, nơi từng là ngôi nhà của hắn và vợ. Ký ức về vợ hắn hiện về, ánh sáng trong mắt nàng và nụ cười hiền hòa luôn hiện hữu trong tâm trí hắn. Nhưng giờ đây, nàng đã bị giam giữ bởi Thresh, một tên quỷ dữ với sức mạnh vượt trội, và Lucian vẫn chưa thể cứu nàng.
“Làm sao ta có thể tiếp tục?” Lucian thì thầm với chính mình, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. “Ta phải tìm ra Thresh. Ta phải cứu nàng.”
Giữa những đống đổ nát của ngôi làng, một nhân vật bí ẩn xuất hiện. Một người đàn ông tuổi trung niên, ánh mắt sáng ngời và quần áo tả tơi. Hắn bước đến gần Lucian, vẻ mặt lo âu nhưng cũng tràn đầy sự cảm thông.
“Bạn có phải là Lucian, chiến binh săn ma không?” người đàn ông hỏi.
Lucian quay lại, ánh mắt rắn rỏi. “Đúng vậy. Ta là Lucian. Ông là ai?”
“Ta là Eamon, một người từng bị Thresh tàn phá.” Eamon trả lời. “Ta đã nghe về hành trình của ngươi. Ta có thể giúp ngươi. Thresh không phải là một kẻ dễ đối phó. Hắn có những cách riêng để bảo vệ mình.”
Lucian nheo mắt, sự nghi ngờ hiện lên. “Ngươi biết điều gì về Thresh? Và tại sao ta nên tin tưởng ngươi?”
Eamon thở dài, như thể những ký ức đau thương đang trở lại. “Ta từng là một trong những nạn nhân của Thresh. Hắn đã giam giữ linh hồn của nhiều người, và ta đã chứng kiến sự tàn ác của hắn. Hắn có một lăng kính đặc biệt để nhìn thấy mọi động thái của chúng ta.”
“Lăng kính đặc biệt?” Lucian hỏi lại, cảm thấy có gì đó không ổn.
Eamon gật đầu. “Đúng vậy. Thresh có khả năng nhìn thấy tâm tư và cảm xúc của chúng ta. Hắn có thể tạo ra ảo giác để làm rối trí. Ngươi phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những cạm bẫy tâm lý.”
Lucian cảm thấy sự lo lắng trong lòng, nhưng sự quyết tâm cứu vợ hắn vẫn vượt lên trên tất cả. “Cảm ơn, Eamon. Nhưng ta phải đi ngay. Thresh không thể trốn mãi được.”
Eamon nắm lấy tay Lucian, ánh mắt nghiêm túc. “Hãy cẩn thận. Thresh không chỉ mạnh mẽ mà còn rất nguy hiểm. Nếu ngươi cần bất cứ sự giúp đỡ nào, hãy tìm đến ta.”
Lucian gật đầu, cảm kích nhưng không nói thêm gì. Hắn quay lưng, bước vào bóng tối, đôi súng ánh sáng vẫn sẵn sàng bên tay. Dù con đường phía trước đầy thử thách, nhưng Lucian không thể dừng lại. Nỗi đau về cái chết của vợ hắn đã trở thành động lực mạnh mẽ để hắn tiếp tục cuộc hành trình.
Mặt trời bắt đầu ló dạng ở phía chân trời, nhưng trong lòng Lucian, bóng tối của nỗi đau và sự quyết tâm vẫn bừng cháy. Hắn tiếp tục cuộc chiến không chỉ để tiêu diệt linh hồn ác quỷ, mà còn để đối mặt với Thresh và giải thoát linh hồn của người vợ yêu dấu.