Lucian - Kẻ Thanh Tẩy - Chương 2
Chương 2: Nỗi Đau Của Quá Khứ
Lucian rời ngôi làng, nơi mà hắn vừa kết thúc cuộc chiến với những linh hồn ác quỷ. Cảnh vật xung quanh hắn dần chuyển từ sự hỗn loạn sang một bức tranh yên tĩnh, với ánh trăng mờ mịt chiếu sáng những con đường nhỏ hẹp. Nhưng sự yên tĩnh đó chỉ là bề mặt, và nỗi đau trong lòng Lucian vẫn còn âm ỉ cháy.
Trời đã về đêm, và Lucian tiến sâu vào rừng rậm để tìm kiếm thông tin về Thresh. Đêm tối bao trùm, và ánh sáng từ đôi súng của hắn là nguồn sáng duy nhất trong không gian bí ẩn và lạnh lẽo.
Một tiếng sột soạt vang lên từ bụi cây gần đó. Lucian lập tức căng thẳng, đôi mắt của hắn nhanh chóng chuyển động để xác định nguồn gốc âm thanh. Một bóng người bước ra từ bóng tối, là một người đàn ông gầy gò với vẻ ngoài rách nát, trông như vừa thoát khỏi một cuộc chiến ác liệt.
“Lucian, phải không?” người đàn ông nói, giọng nói khàn khàn và đầy lo lắng. “Tôi là Garth. Tôi đã nghe về bạn. Tôi biết Thresh đang ở gần đây.”
Lucian nhắm mắt lại một lát rồi mở ra, ánh sáng trong mắt hắn lấp lánh. “Garth, tôi cần thông tin về Thresh. Tại sao bạn lại biết về hắn và làm thế nào để tìm ra hắn?”
Garth tiến lại gần, tay run rẩy. “Thresh là một kẻ đáng sợ. Hắn giam giữ linh hồn của những người vô tội và dùng chúng để tăng cường sức mạnh của mình. Tôi từng là một trong những người bị hắn hành hạ. Nhưng tôi đã may mắn thoát khỏi sự kiểm soát của hắn, và giờ tôi muốn giúp bạn.”
Garth kể lại rằng Thresh thường xuất hiện ở những khu vực nơi bóng tối và sự đau khổ tập trung, nơi những linh hồn bị lạc lối. Hắn đã từng đến một khu vực gần đây, nơi mà những hiện tượng siêu nhiên rất mạnh mẽ.
“Đúng vậy, tôi đã thấy hắn ở gần hồ Luminara,” Garth nói, đôi mắt hắn ánh lên sự sợ hãi. “Nơi đó có một cánh cửa dẫn đến một thế giới khác, nơi mà linh hồn bị giam giữ.”
Lucian gật đầu, ánh sáng từ đôi súng của hắn tỏa sáng, như thể hắn đang tìm cách để định hình con đường phía trước. “Cảm ơn bạn, Garth. Tôi sẽ đến đó ngay lập tức. Đưa tôi đến hồ Luminara.”
Khi hai người tiến về phía hồ, Garth nhấn mạnh rằng khu vực đó rất nguy hiểm và có thể sẽ gặp nhiều cạm bẫy. “Thứ mà bạn đang tìm kiếm không phải là thứ dễ dàng đạt được,” Garth cảnh báo. “Thresh không dễ bị đánh bại, và hắn có sức mạnh hơn nhiều so với những gì bạn có thể tưởng tượng.”
Lucian nhìn vào ánh sáng từ đôi súng của hắn, cương quyết. “Tôi không có sự lựa chọn nào khác. Linh hồn của vợ tôi đang bị giam giữ, và tôi sẽ làm bất cứ điều gì để cứu nàng.”
Họ tiếp tục di chuyển trong bóng tối, hồ Luminara dần hiện ra trong tầm mắt. Những âm thanh của rừng rậm dần trở nên xa lạ, và không khí xung quanh trở nên căng thẳng. Lucian cảm nhận được một áp lực nặng nề, như thể những linh hồn xung quanh đang dõi theo mỗi bước đi của hắn.
Khi họ đến bờ hồ, Lucian nhìn thấy một cánh cửa cổ xưa, ánh sáng từ đôi súng của hắn chiếu sáng từng chi tiết của nó. “Đây là cánh cửa,” Garth nói, giọng nói lộ vẻ lo lắng. “Nếu bạn muốn vào trong, bạn sẽ phải chuẩn bị cho một trận chiến khốc liệt.”
Lucian hít một hơi sâu, nắm chặt đôi súng của mình. “Tôi đã sẵn sàng.”
Cánh cửa mở ra, và một làn sóng ánh sáng tỏa ra từ bên trong, dẫn Lucian vào một thế giới khác – một nơi đầy u ám và khủng khiếp, nơi mà Thresh đang chờ đợi hắn.