Lucian - Kẻ Thanh Tẩy - Chương 4
Chương 4: Mất Mát Và Quyết Tâm
Lucian bước vào hành lang tối tăm, ánh sáng từ đôi súng của hắn cung cấp một chút ánh sáng mong manh trong không gian ngột ngạt. Những bức tường ẩm ướt và đầy bụi chứng tỏ rằng nơi này đã bị bỏ hoang từ lâu. Mỗi bước đi của Lucian vang lên một tiếng echo lạ lẫm, như thể có những đôi mắt vô hình đang theo dõi hắn từ mọi phía.
Những bức tranh ma quái và những hình thù kỳ dị được vẽ trên tường, với các hình ảnh về những linh hồn bị giam giữ và sự đau khổ tột cùng. Cảm giác này khiến Lucian không khỏi rùng mình. Hắn biết rằng, càng gần Thresh, nỗi đau và sự tăm tối càng gia tăng.
“Làm ơn… cứu tôi… Lucian…” một giọng nói yếu ớt cất lên từ phía xa. Đó là giọng nói của vợ Lucian, đầy sự đau khổ và tuyệt vọng. Lucian cảm nhận được nỗi đau đớn từ giọng nói đó. Hắn không thể nhầm lẫn – đây là vợ của hắn.
“Emily!” Lucian hét lên, nhưng tiếng gọi của hắn chỉ vang lên và hòa vào trong sự im lặng của hành lang.
Lucian tiếp tục tiến về phía âm thanh, lòng hắn đang tràn ngập sự lo lắng và quyết tâm. Hắn đã quá quen thuộc với nỗi đau này, và giờ đây, niềm hy vọng trở thành động lực thúc đẩy hắn.
Khi hắn bước vào một căn phòng rộng lớn, ánh sáng từ đôi súng của hắn chiếu sáng một hình ảnh đáng sợ – Thresh, tên quỷ dữ, đang đứng ở giữa căn phòng. Hắn mặc một bộ áo choàng đen, khuôn mặt ẩn dưới chiếc mũ rộng và hai ánh mắt xanh lục lóe lên đầy ma quái. Phía sau Thresh, một cột ánh sáng mờ ảo hình thành hình bóng của Emily, linh hồn của vợ Lucian.
“Cuối cùng, người đến rồi,” Thresh cười, âm thanh của hắn đầy sự chế giễu. “Lucian, ta đã chờ đợi khoảnh khắc này lâu lắm rồi. Ngươi đã không ngừng tìm kiếm ta, nhưng đây là nơi kết thúc của tất cả.”
Lucian nắm chặt đôi súng ánh sáng của mình, ánh sáng từ chúng sáng lên mạnh mẽ hơn, phản chiếu sự quyết tâm và sự giận dữ trong lòng hắn. “Trả lại linh hồn của vợ ta! Ngươi không có quyền giam giữ cô ấy!”
Thresh nhếch mép cười, và cột ánh sáng xung quanh Emily bắt đầu khuấy động, tạo ra những ảo ảnh đau khổ và ma quái. “Ngươi nghĩ mình có thể đánh bại ta dễ dàng như vậy sao? Linh hồn của Emily đã trở thành một phần trong sức mạnh của ta. Ngươi sẽ phải trả giá cho sự xâm phạm của mình.”
Bầu không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng. Lucian cảm thấy nỗi đau trong lòng mình dâng trào. Đối mặt với nỗi đau này, hắn không thể để cảm xúc chi phối mình. Hắn phải tập trung vào nhiệm vụ – giải cứu Emily và tiêu diệt Thresh.
“Ta sẽ không để ngươi tiếp tục hành hạ những linh hồn vô tội!” Lucian quát lên, và ánh sáng từ đôi súng của hắn bùng lên mạnh mẽ, chiếu sáng cả căn phòng.
Cuộc chiến giữa Lucian và Thresh bắt đầu. Những viên đạn ánh sáng từ súng của Lucian đâm xuyên qua không khí, đối đầu với những đợt tấn công của Thresh. Cả hai bên đều chứng tỏ sức mạnh của mình, và căn phòng trở thành một đấu trường của ánh sáng và bóng tối, sự sống và cái chết.
Lucian tập trung toàn bộ sức lực và khả năng của mình vào cuộc chiến này. Đối với hắn, không có gì quan trọng hơn việc cứu lấy Emily và tiêu diệt kẻ thù tàn ác đã giam giữ cô. Mỗi phát súng của hắn đều mang theo quyết tâm và sự hy vọng, và ánh sáng từ chúng là ngọn lửa sáng duy nhất trong cuộc chiến tăm tối này.
Cuộc chiến tiếp tục, và Lucian biết rằng không còn đường lùi. Hắn phải chiến đấu đến cùng để giành lại sự tự do cho linh hồn của vợ mình và trả thù cho những tổn thương mà Thresh đã gây ra.