Lucian - Kẻ Thanh Tẩy - Chương 8
Chương 8: Cuộc Đụng Độ Cuối Cùng
Cơn sóng ma quái từ Thresh khiến Lucian bị đẩy lùi, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại thăng bằng. Ánh sáng từ đôi súng của hắn chiếu sáng mạnh mẽ, xua tan bóng tối xung quanh. Mặc dù bị cản trở, quyết tâm của Lucian không hề suy giảm. Hắn biết rằng đây chính là cơ hội cuối cùng để giải thoát linh hồn của vợ mình khỏi Thresh.
Lucian vươn tay về phía hộp giam giữ ánh sáng mờ ảo, nơi linh hồn của Emily đang bị giam giữ. Ánh sáng từ hộp tỏa ra những tia sáng yếu ớt, nhưng đủ để khiến Lucian cảm nhận được sự hiện diện của nàng.
“Thresh!” Lucian gầm lên, tay hắn nắm chặt súng. “Nếu ngươi có dũng khí, hãy đối đầu với ta!”
Thresh chỉ mỉm cười, tay hắn vẫy nhẹ và những bóng ma ác quỷ xung quanh căn phòng bắt đầu tụ tập lại, tạo thành một đội quân linh hồn hắc ám. Chúng di chuyển về phía Lucian với sự hung hãn.
Lucian không hề nao núng. Hắn bắn những viên đạn ánh sáng vào nhóm linh hồn, làm cho chúng tan biến thành những tia sáng. Mỗi viên đạn đều mang theo sự quyết tâm và sức mạnh của hắn, và hắn không ngừng chiến đấu với kẻ thù của mình.
“Ngươi không thể chiến thắng!” Thresh hét lên, đôi mắt hắn lóe lên sự dữ tợn. “Sức mạnh của ta là không thể bị phá vỡ!”
Lucian nheo mắt, và quyết định tấn công vào điểm yếu của Thresh. Hắn lao về phía hộp giam giữ, bắn những viên đạn ánh sáng vào nó. Nhưng khi gần tới mục tiêu, một cơn sóng bóng tối từ Thresh ập tới, đẩy hắn lùi lại.
“Ngươi nghĩ rằng ánh sáng của ngươi có thể phá vỡ sự kết nối của ta với linh hồn của nàng?” Thresh cười nhạo. “Hãy nhìn xem!”
Hắn vươn tay, và một cột ánh sáng ma quái từ hộp giam giữ phát ra, tạo thành một lớp bảo vệ xung quanh Thresh. Lucian cảm nhận được sự gia tăng sức mạnh của Thresh, nhưng hắn không thể dừng lại. Hắn cần một cách để phá vỡ lớp bảo vệ này.
Hắn nhớ lại lời của Garth – một điểm yếu trong sức mạnh của Thresh chính là sự phụ thuộc vào những linh hồn mà hắn giam giữ. Lucian quyết định tận dụng điều đó. Hắn tiếp cận một bức tường của căn phòng, nơi có một bức tranh kỳ lạ miêu tả những linh hồn bị giam giữ trong những lồng giam ma quái.
“Đây là điểm yếu của ngươi, Thresh!” Lucian hét lên, cố gắng thu hút sự chú ý của Thresh. “Hãy để ta phá vỡ liên kết này!”
Hắn dùng ánh sáng từ súng bắn vào bức tranh, làm cho nó bắt đầu nứt ra. Những bóng ma ác quỷ từ bức tranh bắt đầu giải phóng, và sức mạnh của chúng không còn nằm dưới sự kiểm soát của Thresh.
“Không!” Thresh la hét, khi mà ánh sáng từ đôi súng của Lucian và sự giải phóng của các linh hồn bắt đầu làm yếu đi lớp bảo vệ của hắn. “Ngươi không thể làm được!”
Lucian không chậm trễ, hắn tăng cường tấn công vào hộp giam giữ. Sự quyết tâm và sức mạnh của hắn tăng lên, ánh sáng từ đôi súng ngày càng mạnh mẽ hơn, khiến lớp bảo vệ của Thresh dần bị phá vỡ.
Khi hộp giam giữ cuối cùng bị nổ tung, ánh sáng từ linh hồn của Emily tỏa sáng mạnh mẽ, và Thresh bị đánh bại. Lucian lao đến, đôi tay run rẩy khi hắn thấy linh hồn của vợ mình hiện ra trước mắt hắn.
“Emily…” Lucian thì thầm, nước mắt lăn dài trên má hắn. “Em đã về nhà.”
Linh hồn của Emily mỉm cười, ánh sáng từ nàng hòa quyện với ánh sáng của đôi súng của Lucian. “Cảm ơn anh, Lucian. Anh đã làm được điều đó.”
Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo sự bình yên và sự giải thoát. Lucian ôm lấy linh hồn của vợ mình trong lòng, cảm nhận được sự nhẹ nhõm và thanh thản mà hắn đã khao khát từ lâu.
Nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Lucian biết rằng hắn phải tiếp tục hành trình của mình, để đảm bảo rằng sự tăm tối và ác quỷ không bao giờ quay trở lại. Và với quyết tâm mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hắn tiếp tục bước đi trên con đường của mình, mang theo ánh sáng và hy vọng.