Lucian - Kẻ Thanh Tẩy - Chương 9
Chương 9: Sự Thức Tỉnh Của Ánh Sáng
Lucian bị cơn sóng bóng tối của Thresh đánh bật lùi. Mặc dù đau đớn, hắn không bỏ cuộc. Hắn đứng dậy, ánh sáng từ đôi súng của hắn chiếu rọi khắp căn phòng, tạo nên những phản chiếu rực rỡ trên các bức tường. Những bóng ma ác quỷ đã bị tạm thời đẩy lùi, và Lucian cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.
Thresh nhìn vào Lucian với vẻ mặt đầy khinh bỉ. “Ngươi vẫn không hiểu sao? Linh hồn của nàng không chỉ bị giam giữ; nó đã trở thành một phần của sức mạnh ta. Ngươi không thể phá vỡ sự liên kết này.”
Lucian hít sâu, cố gắng kiềm chế sự cơn giận và đau đớn trong lòng. “Ngươi có thể giữ linh hồn của nàng, nhưng không thể kiểm soát được tình yêu và quyết tâm của tôi. Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi tôi giải thoát được nàng.”
Lucian bắn những viên đạn ánh sáng vào Thresh một lần nữa, cố gắng tạo ra một khoảng trống trong sự bảo vệ ma quái của hắn. Mỗi viên đạn đều mang theo sức mạnh và niềm hy vọng của Lucian. Hắn biết rằng, để đánh bại Thresh, hắn cần phải tập trung vào sức mạnh nội tại và lòng can đảm của chính mình.
Bằng cách sử dụng tất cả sức mạnh của mình, Lucian tập trung vào việc phá vỡ lớp bảo vệ ma quái xung quanh Thresh. Ánh sáng từ đôi súng của hắn bắt đầu phản ứng với các yếu tố của bóng tối, tạo ra một sự tương phản mạnh mẽ. Thresh dường như cảm thấy sự thay đổi và bắt đầu hoảng loạn.
“Không thể!” Thresh hét lên, vẻ mặt hắn trở nên vặn vẹo vì đau đớn. “Sức mạnh của ta không thể bị phá vỡ!”
Nhưng Lucian không dừng lại. Hắn tiếp tục bắn những viên đạn ánh sáng vào cột giam giữ, ánh sáng từ súng của hắn ngày càng sáng hơn. Từng tia sáng bắt đầu tách rời các phần của hộp giam giữ, và cuối cùng, cột ánh sáng mờ ảo cũng bắt đầu nứt vỡ.
Khi hộp giam giữ vỡ vụn, một cơn sóng ánh sáng mạnh mẽ bùng lên. Lucian thấy linh hồn của Emily xuất hiện trong ánh sáng rực rỡ, và nàng mỉm cười với hắn. “Lucian… cuối cùng, anh đã đến để cứu em.”
Lucian không thể kiềm chế được sự xúc động. “Emily, tôi đã hứa sẽ không bỏ cuộc. Giờ đây, chúng ta có thể đoàn tụ.”
Nhưng Thresh vẫn đứng đó, không chịu thua. “Ngươi không thể thoát khỏi sự tăm tối của ta,” hắn gầm lên. “Dù có gì xảy ra, ta sẽ không để ngươi đi dễ dàng.”
Linh hồn của Emily từ từ hòa vào ánh sáng rực rỡ, và một sức mạnh mới trỗi dậy từ sự kết hợp của tình yêu và ánh sáng. Lucian cảm nhận được nguồn sức mạnh mới này, và hắn biết rằng mình đã đạt được điều gì đó quan trọng.
“Emily, hãy giúp tôi,” Lucian nói, giọng hắn tràn đầy sự quyết tâm. “Cùng nhau, chúng ta sẽ kết thúc mọi chuyện.”
Emily, giờ đây đã được tự do, tập trung vào việc hỗ trợ Lucian. Cả hai kết hợp sức mạnh, ánh sáng từ đôi súng của Lucian và linh hồn của Emily tạo nên một cơn sóng ánh sáng mạnh mẽ. Thresh, bị ánh sáng mạnh mẽ đè bẹp, không còn khả năng chống cự. Những linh hồn ác quỷ và bóng tối xung quanh hắn dần bị tiêu diệt.
“Không… không thể nào!” Thresh hét lên, sự dữ tợn trong giọng nói của hắn ngày càng rõ rệt. Hắn gục ngã dưới áp lực của ánh sáng, và cuối cùng, hắn tan biến vào không khí.
Khi bóng tối biến mất, căn phòng trở nên sáng sủa và bình yên. Lucian nhìn Emily, cảm thấy một sự thanh thản và niềm vui lớn lao. “Chúng ta đã làm được,” hắn nói, mắt hắn ngấn lệ. “Chúng ta đã thắng.”
Emily mỉm cười, ánh sáng trong mắt nàng ấm áp và dịu dàng. “Cảm ơn anh, Lucian. Anh đã không từ bỏ.”
Lucian và Emily ôm nhau, niềm vui và sự thanh thản lan tỏa trong không khí. Họ biết rằng mặc dù cuộc chiến này đã kết thúc, nhưng tình yêu và sự quyết tâm của Lucian đã đưa họ trở lại bên nhau. Họ quay trở về với cuộc sống mới, nơi không còn bóng tối và đau đớn, mà chỉ có ánh sáng và tình yêu.
Khi rời khỏi căn phòng, Lucian cảm nhận được một sự thay đổi trong chính mình. Hắn không chỉ giải thoát được Emily, mà còn tìm thấy sức mạnh và sự bình yên trong lòng mình. Hành trình của hắn đã kết thúc, nhưng cuộc sống mới đã bắt đầu, với niềm hy vọng và sự can đảm làm ánh sáng dẫn đường cho tương lai.