Lý Tích và Chiến Lược Nhà Đường - Chương 2
Chương 2: Tham Gia Quân Đội Nhà Đường
Trường An, kinh đô của nhà Đường, hiện ra trước mắt Lý Tích và Vương Đại như một bức tranh hùng vĩ và lộng lẫy. Những con đường lát đá trải dài, những cung điện nguy nga, và dòng người tấp nập qua lại. Hai người bạn không khỏi choáng ngợp trước vẻ đẹp và sự phồn hoa của nơi này.
“Chúng ta đã đến rồi, Lý Tích. Giờ là lúc bắt đầu cuộc hành trình mới,” Vương Đại nói, ánh mắt sáng ngời.
Họ nhanh chóng tìm đến trại lính của quân đội nhà Đường để xin gia nhập. Sau khi qua một số bài kiểm tra về thể lực và kỹ năng cơ bản, Lý Tích và Vương Đại được nhận vào quân đội. Họ được phân vào đơn vị của tướng Lý Tịnh, một vị tướng tài ba và nổi tiếng với những chiến lược quân sự sắc bén.
Ngày đầu tiên trong quân ngũ, Lý Tích và Vương Đại được tập hợp cùng những tân binh khác. Tướng Lý Tịnh đứng trước hàng ngũ, mắt sáng quắc nhìn từng người lính trẻ.
“Chào mừng các ngươi đến với quân đội nhà Đường. Ở đây, các ngươi không chỉ học cách chiến đấu mà còn học cách bảo vệ tổ quốc. Kỷ luật và lòng trung thành là hai điều quan trọng nhất,” tướng Lý Tịnh nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực.
Lý Tích chăm chú lắng nghe, lòng tràn đầy quyết tâm. Sau buổi tập hợp, ông cùng Vương Đại bắt đầu những buổi huấn luyện khắc nghiệt. Mỗi ngày, họ phải trải qua những bài tập thể lực, chiến thuật và kỹ năng chiến đấu.
Một buổi chiều, khi cả đơn vị đang tập luyện trên bãi tập, tướng Lý Tịnh đến quan sát. Ông để ý thấy Lý Tích có những động tác và chiến thuật rất khéo léo.
“Ngươi tên là gì?” Tướng Lý Tịnh hỏi, mắt nhìn thẳng vào Lý Tích.
“Thưa tướng quân, tôi là Lý Tích,” ông đáp, ánh mắt kiên định.
“Ngươi đã học binh pháp từ trước sao? Ta thấy ngươi có những chiến thuật khá tinh vi.”
“Vâng, thưa tướng quân. Tôi đã học binh pháp của Tôn Tử và Ngô Khởi từ nhỏ.”
Tướng Lý Tịnh gật đầu, một nụ cười hài lòng hiện trên khuôn mặt. “Rất tốt. Ta sẽ theo dõi ngươi.”
Từ đó, Lý Tích được giao những nhiệm vụ phức tạp hơn và có cơ hội thể hiện tài năng của mình. Ông thường xuyên được tướng Lý Tịnh gọi lên để bàn luận về chiến thuật và cách triển khai quân đội. Dần dần, ông trở thành người trợ giúp đắc lực cho tướng Lý Tịnh.
Một ngày nọ, khi quân đội nhà Đường đang chuẩn bị cho một trận đánh lớn chống lại quân nổi loạn tại biên giới phía bắc, tướng Lý Tịnh gọi Lý Tích vào doanh trại.
“Lý Tích, ta muốn nghe ý kiến của ngươi về kế hoạch này,” tướng Lý Tịnh nói, đặt tấm bản đồ lên bàn.
Lý Tích nhìn vào bản đồ, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Thưa tướng quân, quân nổi loạn đã chiếm giữ các điểm cao và chúng ta cần phải đánh bất ngờ vào ban đêm để chiếm lại lợi thế. Nếu chúng ta chia quân làm hai cánh, một cánh tấn công trực diện và cánh còn lại vòng ra sau đánh úp, chúng ta có thể làm rối loạn hàng ngũ địch.”
Tướng Lý Tịnh gật đầu, đôi mắt sáng lên. “Kế hoạch rất tốt. Ngươi sẽ chỉ huy cánh quân tấn công trực diện.”
Trận đánh diễn ra vào đêm hôm đó. Lý Tích dẫn đầu cánh quân của mình, tiến lên tấn công trực diện vào quân nổi loạn. Với chiến thuật bất ngờ và sự phối hợp nhịp nhàng, họ nhanh chóng phá vỡ hàng ngũ địch và giành chiến thắng vang dội.
Sau trận chiến, tướng Lý Tịnh đến gặp Lý Tích, đôi mắt đầy tự hào. “Ngươi đã làm rất tốt, Lý Tích. Ta tin rằng ngươi sẽ còn tiến xa hơn nữa.”
Lý Tích cúi đầu, lòng đầy xúc động. “Cảm ơn tướng quân. Tôi sẽ tiếp tục cống hiến hết mình cho nhà Đường.”
Từ đó, danh tiếng của Lý Tích ngày càng vang xa. Ông không chỉ được đồng đội kính trọng mà còn được Hoàng đế Đường Thái Tông chú ý. Những chiến công và tài năng của ông đã mở ra một con đường sáng lạn trong quân đội nhà Đường, và ông biết rằng đây chỉ là sự khởi đầu cho những thử thách và vinh quang phía trước.