Lý Tích và Chiến Lược Nhà Đường - Chương 4
Chương 4: Trận Chiến Tại Đồng Cỏ
Sau khi dập tắt cuộc nổi loạn tại biên giới phía bắc, danh tiếng của Lý Tích lan rộng khắp triều đình nhà Đường. Ông được phong tước và trao quyền chỉ huy một đội quân lớn hơn. Tuy nhiên, những thử thách mới luôn chờ đợi phía trước. Một tin tức khẩn cấp từ biên giới phía tây báo về rằng một đội quân hùng mạnh từ các bộ tộc liên minh đang tiến vào lãnh thổ nhà Đường.
Trong phòng họp chiến lược, Lý Tích và các tướng lĩnh đang xem xét bản đồ chiến trường. Vương Đại, người bạn và cũng là phó tướng của Lý Tích, nhìn vào bản đồ, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Quân địch rất đông và họ đã chiếm giữ các vị trí chiến lược trên đồng cỏ. Chúng ta cần một kế hoạch thật tỉ mỉ để đối phó,” Vương Đại nói.
Lý Tích gật đầu, ánh mắt sắc bén. “Đúng vậy. Chúng ta không thể tấn công trực diện được. Địa hình đồng cỏ rộng lớn và trống trải sẽ không có lợi cho chúng ta. Chúng ta cần tận dụng yếu tố bất ngờ và sự di chuyển linh hoạt.”
Ông chỉ vào bản đồ, vạch ra kế hoạch. “Chúng ta sẽ chia quân thành hai cánh. Cánh thứ nhất sẽ tấn công vào ban đêm để làm rối loạn hàng ngũ địch. Cánh thứ hai sẽ bí mật vòng ra phía sau, chờ đợi thời cơ để tấn công vào lúc địch đang hỗn loạn.”
Vương Đại nở nụ cười tán thành. “Một kế hoạch xuất sắc. Tôi sẽ chỉ huy cánh quân thứ hai.”
Lý Tích đặt tay lên vai Vương Đại, ánh mắt quyết tâm. “Hãy cẩn thận, Đại. Chúng ta cần phải thành công.”
Đêm đó, đội quân của Lý Tích tiến vào đồng cỏ dưới ánh trăng mờ ảo. Gió thổi nhẹ qua những cánh cỏ, tạo nên âm thanh xào xạc. Lý Tích dẫn đầu cánh quân thứ nhất, tiến vào vị trí chiến lược mà địch đã chiếm giữ. Họ di chuyển nhẹ nhàng và nhanh chóng, tránh tạo ra bất kỳ tiếng động nào.
Khi đến gần doanh trại địch, Lý Tích ra lệnh dừng lại và chuẩn bị tấn công. “Nhớ kỹ, chúng ta phải tấn công bất ngờ và nhanh chóng. Không để cho kẻ thù kịp phản ứng,” ông nhắc nhở.
Tín hiệu tấn công được phát ra, đội quân của Lý Tích lao vào doanh trại địch. Tiếng gươm đao va chạm, tiếng hô hét vang lên khắp nơi. Lý Tích dùng thanh kiếm của mình, chém gục từng tên địch, dẫn đầu đoàn quân tiến lên. Trong khi đó, Vương Đại cùng cánh quân thứ hai bí mật vòng ra phía sau, chuẩn bị cho cuộc tấn công quyết định.
Khi quân địch đang rối loạn và không biết phải đối phó thế nào, Vương Đại ra lệnh cho cánh quân thứ hai tấn công. Họ từ phía sau lao vào hàng ngũ địch, tạo nên sự hỗn loạn cực độ. Quân địch bị tấn công từ cả hai phía, không còn cách nào khác ngoài việc rút lui trong hoảng loạn.
Trận chiến diễn ra ác liệt nhưng nhanh chóng. Lý Tích và Vương Đại phối hợp nhịp nhàng, sử dụng yếu tố bất ngờ và địa hình để giành lợi thế. Chỉ trong một thời gian ngắn, hàng ngũ địch bị phá vỡ hoàn toàn và quân đội nhà Đường giành chiến thắng vang dội.
Sau trận chiến, Lý Tích và Vương Đại trở về doanh trại, mặt trời bắt đầu ló dạng trên đồng cỏ. Tướng quân Lý Tịnh đến chào đón họ, nụ cười hài lòng trên khuôn mặt.
“Lý Tích, Vương Đại, các ngươi đã làm rất tốt. Chiến thắng này sẽ củng cố vị thế của chúng ta tại biên giới phía tây,” tướng Lý Tịnh nói, đôi mắt sáng lên vẻ tự hào.
Lý Tích cúi đầu, lòng đầy xúc động. “Cảm ơn tướng quân. Đây là công lao của tất cả mọi người.”
Tướng Lý Tịnh gật đầu, vỗ vai Lý Tích. “Ngươi xứng đáng với mọi lời khen ngợi. Hãy tiếp tục cống hiến cho đất nước. Những thử thách lớn hơn vẫn còn ở phía trước.”
Từ đó, danh tiếng của Lý Tích càng lan rộng. Ông không chỉ là một chiến lược gia tài ba mà còn là một vị tướng lãnh đạo nhân từ, được binh sĩ và dân chúng kính trọng. Nhưng Lý Tích biết rằng, những thử thách và trách nhiệm lớn hơn vẫn đang chờ đợi ông, và ông sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn để bảo vệ đất nước và mang lại hòa bình cho nhân dân.