Lý Tích và Chiến Lược Nhà Đường - Chương 5
Chương 5: Bảo Vệ Kinh Đô
Kinh đô Trường An không chỉ là trung tâm chính trị và văn hóa của nhà Đường mà còn là biểu tượng của quyền lực và sự phồn thịnh. Tuy nhiên, tin tức về một cuộc tấn công từ một liên minh các bộ tộc phía tây đã đe dọa đến sự an toàn của kinh đô. Quân đội nhà Đường phải chuẩn bị đối phó với một trận chiến quan trọng để bảo vệ trái tim của đất nước.
Trong phòng họp chiến lược, Hoàng đế Đường Thái Tông, cùng với các tướng lĩnh, đang bàn bạc kế hoạch bảo vệ kinh đô. Lý Tích đứng bên cạnh tướng Lý Tịnh, lắng nghe những lời bàn luận.
“Chúng ta cần một hệ thống phòng thủ vững chắc. Liên minh các bộ tộc phía tây rất mạnh mẽ và chúng sẽ không dễ dàng từ bỏ mục tiêu của mình,” Hoàng đế nói, ánh mắt kiên quyết.
Lý Tịnh gật đầu, rồi quay sang Lý Tích. “Lý Tích, ngươi có ý kiến gì không?”
Lý Tích bước lên, nhìn vào bản đồ chiến trường. “Thưa bệ hạ, tôi đề xuất chúng ta thiết lập các trạm phòng thủ quanh kinh đô và xây dựng các công trình ngăn chặn ở những điểm chiến lược. Chúng ta cũng cần triển khai các đội quân di động để tuần tra và phản ứng nhanh khi có biến động.”
Hoàng đế Đường Thái Tông gật đầu. “Kế hoạch tốt. Hãy thực hiện ngay lập tức.”
Vài ngày sau, Lý Tích và Vương Đại cùng các binh sĩ bắt tay vào xây dựng các trạm phòng thủ quanh kinh đô. Họ dựng lên các bức tường chắn, đào hào và đặt bẫy ở những nơi trọng yếu. Đội quân di động được triển khai để tuần tra và báo cáo tình hình liên tục.
Một buổi chiều, khi Lý Tích đang giám sát công việc, một trinh sát chạy đến báo cáo. “Thưa tướng quân, liên minh các bộ tộc đã đến gần. Chúng ta phải chuẩn bị ngay lập tức.”
Lý Tích lập tức triệu tập các tướng lĩnh và binh sĩ. “Mọi người, hãy sẵn sàng. Chúng ta phải bảo vệ kinh đô bằng mọi giá.”
Đêm đó, quân đội nhà Đường đứng trong tư thế sẵn sàng trên các bức tường thành, ánh mắt hướng ra xa. Bóng đêm bao phủ, chỉ có ánh lửa từ các trạm canh sáng lên. Bỗng, từ phía xa, ánh sáng lấp lánh của hàng ngàn ngọn đuốc hiện ra, kèm theo tiếng trống trận vang dội.
“Kẻ thù đã đến!” Một binh sĩ hô lên.
Lý Tích đứng trên tường thành, nhìn về phía quân địch đang tiến gần. “Mọi người, giữ vững vị trí! Chúng ta sẽ không để chúng vượt qua!”
Quân địch tiến tới, bắt đầu cuộc tấn công vào các trạm phòng thủ. Tiếng kêu la và tiếng gươm đao va chạm vang lên khắp nơi. Lý Tích chỉ huy quân đội một cách bình tĩnh và quyết đoán, điều phối các đơn vị phòng thủ một cách hiệu quả.
“Vương Đại, dẫn đội quân di động ra chặn đường tấn công phía tây! Không để chúng tiếp cận tường thành!” Lý Tích ra lệnh.
Vương Đại gật đầu, dẫn đầu đội quân lao vào trận chiến. Tiếng trống trận và tiếng hò hét vang lên, quân đội nhà Đường chiến đấu với lòng quyết tâm cao độ. Lý Tích liên tục di chuyển, chỉ đạo các đơn vị, sử dụng chiến thuật linh hoạt để đối phó với từng đợt tấn công của kẻ thù.
Cuộc chiến kéo dài suốt đêm. Quân địch tấn công mãnh liệt nhưng không thể xuyên thủng hệ thống phòng thủ vững chắc của nhà Đường. Cuối cùng, khi ánh sáng bình minh bắt đầu le lói trên bầu trời, quân địch rút lui trong sự thất bại. Trường An được bảo vệ an toàn.
Sau trận chiến, Lý Tích cùng các tướng lĩnh và binh sĩ đứng trên tường thành, nhìn theo đoàn quân địch rút lui. Hoàng đế Đường Thái Tông cùng các quan thần đến chúc mừng và tỏ lòng biết ơn.
“Lý Tích, ngươi và binh sĩ đã làm rất tốt. Trường An được bảo vệ an toàn là nhờ vào các ngươi,” Hoàng đế nói, ánh mắt đầy cảm kích.
Lý Tích cúi đầu. “Thưa bệ hạ, đây là công lao của tất cả mọi người. Chúng tôi sẽ tiếp tục bảo vệ đất nước bằng tất cả sức lực và lòng trung thành.”
Hoàng đế Đường Thái Tông gật đầu. “Ngươi xứng đáng với mọi lời khen ngợi. Từ nay, ngươi sẽ giữ chức vụ cao hơn trong quân đội. Hãy tiếp tục cống hiến cho nhà Đường.”
Lý Tích nhận lấy phần thưởng và lời khen ngợi, lòng tràn đầy niềm tự hào và quyết tâm. Những thử thách lớn hơn vẫn đang chờ đợi, nhưng ông biết rằng với lòng dũng cảm và sự kiên định, ông và đồng đội sẽ vượt qua mọi khó khăn để bảo vệ đất nước và mang lại hòa bình cho nhân dân.