Malzahar - Tiên Tri Hư Không - Chương 2
Chương 2: Khải Huyền Của Malzahar
Malzahar đứng trước khe nứt sâu thẳm, hơi thở anh trở nên nặng nề. Tiếng gọi từ bên trong không ngừng thôi thúc, lôi kéo anh tiến vào. Bóng tối nơi đây dường như sống động, lan ra từng hơi thở của đất trời, ôm lấy mọi giác quan của anh.
“Hư Không…” Malzahar thì thầm, như tự an ủi mình. “Phải chăng đây là câu trả lời mà ta đã tìm kiếm bấy lâu?”
Bóng tối nuốt chửng anh khi bước chân cuối cùng đưa anh qua khe nứt. Một làn khí lạnh quét qua người, và mọi ánh sáng từ thế giới bên ngoài tắt ngấm, chỉ còn lại sự im lặng đáng sợ. Nhưng rồi, những tiếng thì thầm một lần nữa xuất hiện, lần này mạnh mẽ và rõ ràng hơn. Chúng không còn là những âm thanh mơ hồ nữa, mà như lời nói rõ ràng vang lên từ tận sâu trong đầu Malzahar.
“Ngươi đã đến, Malzahar. Ngươi là người được chọn. Hư Không đã đợi ngươi từ lâu…”
“Ta… là người được chọn?” Malzahar thì thầm, đôi mắt anh mở to trong bóng tối. Những tiếng nói đó khiến anh cảm thấy một sức mạnh tiềm ẩn đang lan tỏa trong cơ thể mình.
“Ngươi đã lang thang, tìm kiếm sự thật trong vô vọng. Nhưng chỉ có Hư Không mới có thể trao cho ngươi sự giác ngộ. Chỉ có Hư Không mới có thể giải phóng ngươi khỏi sự yếu đuối của con người.”
Malzahar đứng yên, cảm nhận sức mạnh từ bóng tối đang lan rộng trong anh. Dần dần, tầm nhìn của anh trở nên rõ ràng hơn, và trước mặt anh là một thế giới hoàn toàn khác. Bóng tối không còn đen kịt như ban đầu, mà giờ đây, những hình ảnh lạ lùng bắt đầu xuất hiện. Các sinh vật vô hình, những thực thể kì dị từ Hư Không, đang di chuyển xung quanh, nhẹ nhàng lướt qua anh. Họ là những cánh tay vô hình, những thực thể không có hình hài cụ thể, nhưng Malzahar có thể cảm nhận rõ sự hiện diện của họ.
“Họ là ai?” anh thì thầm.
“Chúng là những kẻ đã giác ngộ, những kẻ đã chấp nhận sức mạnh của Hư Không và trở thành một phần của nó. Và giờ đây, ngươi cũng sẽ như vậy.”
Malzahar hít một hơi sâu, anh cảm nhận được sức mạnh ngày càng dâng trào trong cơ thể mình. Bỗng nhiên, những hình ảnh tương lai bắt đầu xuất hiện trong tâm trí anh. Anh thấy một Runeterra bị nuốt chửng bởi bóng tối vô tận. Những thành phố hùng mạnh như Piltover, Demacia, và Noxus bị vùi lấp dưới sự lan tràn của Hư Không. Những con người cố gắng chống cự, nhưng tất cả đều bị quét sạch bởi bóng tối vô tận.
“Đây là tương lai của Runeterra,” những tiếng thì thầm vang lên. “Một tương lai không thể tránh khỏi. Ngươi sẽ là người dẫn đường cho nó.”
Malzahar chớp mắt, nhìn thấy những sinh vật khổng lồ của Hư Không xuất hiện từ bóng tối, hủy diệt tất cả. Sự khủng khiếp và vô tận của chúng khiến anh kinh ngạc, nhưng đồng thời, anh cảm thấy một sự đồng cảm kỳ lạ. Runeterra đã cũ kỹ và mục nát. Chỉ có Hư Không mới có thể mang lại sự tái sinh.
“Chỉ có sự trống rỗng mới có thể tạo ra một khởi đầu mới,” những giọng nói đó tiếp tục thì thầm. “Ngươi sẽ là tiên tri của Hư Không, là người dẫn lối cho Runeterra vào kỷ nguyên mới.”
Malzahar nhắm mắt lại, một cảm giác tĩnh lặng lan tỏa trong tâm hồn anh. Những năm tháng lang thang, tìm kiếm vô vọng cuối cùng đã kết thúc. Anh đã tìm thấy điều mà anh khao khát bấy lâu – sự thật tuyệt đối, sự giải phóng khỏi mọi đau khổ và sự yếu đuối.
Khi mở mắt ra, Malzahar không còn là một người lang thang vô định nữa. Đôi mắt anh cháy lên một ánh sáng tím mờ ảo, ánh sáng của Hư Không. Anh đã sẵn sàng, sẵn sàng để trở thành tiên tri của một kỷ nguyên mới.
Malzahar cười nhẹ, giọng anh thì thầm với bóng tối:
“Runeterra sẽ bị nuốt chửng. Ta sẽ là người mở đường.”