Mảnh Vỡ Của Sao Băng - Chương 10
Chương 10: Một Khởi Đầu Mới
Thời gian trôi qua, và Trái Đất dần hồi phục sau cuộc chiến khốc liệt với những kẻ xâm lược ngoài hành tinh. Các thành phố đã bắt đầu được tái thiết, những tòa nhà mới mọc lên thay thế cho những công trình bị phá hủy. Cuộc sống dần trở lại bình thường, nhưng không ai quên đi những mất mát và hy sinh trong cuộc chiến vừa qua.
Lan tiếp tục công việc của mình tại viện nghiên cứu, nhưng mọi thứ đối với cô giờ đây đã khác. Sự hy sinh của Minh đã để lại trong cô một khoảng trống mà không gì có thể lấp đầy. Mỗi ngày, khi nhìn lên bầu trời trong xanh, cô đều nhớ về anh, về người bạn, người anh hùng đã dành trọn cuộc đời để bảo vệ thế giới này.
Một buổi sáng, khi Lan đang làm việc trong phòng thí nghiệm, một ánh sáng nhẹ nhàng phát ra từ chiếc hộp nhỏ mà cô luôn mang theo bên mình. Đó là mảnh vỡ Tinh Quang, thứ duy nhất còn lại của Minh. Ánh sáng từ nó ấm áp, như thể đang gửi đến cô một thông điệp.
Lan đặt tay lên chiếc hộp, khẽ mỉm cười.
Lan (thì thầm): “Minh, mình biết cậu vẫn luôn dõi theo chúng mình. Mình sẽ tiếp tục sống và làm việc, như những gì cậu đã mong muốn.”
Đột nhiên, một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên. Lan ngẩng đầu lên, thấy một cậu bé khoảng mười tuổi, mặc bộ quần áo trắng tinh, đứng trước cửa. Cậu bé có đôi mắt sáng và nụ cười ngây thơ, nhưng trong ánh mắt đó có điều gì đó khiến Lan cảm thấy rất quen thuộc.
Lan: “Cháu là ai? Có chuyện gì sao?”
Cậu bé mỉm cười, bước vào phòng và nhìn thẳng vào Lan.
Cậu bé: “Cháu là Hoàng. Cháu đã nghe rất nhiều về cô, cô Lan.”
Lan ngạc nhiên trước lời nói của cậu bé, nhưng cô cảm nhận được điều gì đó đặc biệt từ cậu.
Lan: “Làm sao cháu biết tên cô?”
Hoàng nhìn Lan một cách nghiêm túc, rồi cậu bé lấy từ túi áo ra một mảnh vỡ nhỏ lấp lánh, giống hệt mảnh Tinh Quang mà Lan đang giữ.
Hoàng: “Cháu tìm thấy cái này gần nhà cháu, ở ngoại ô thành phố. Nó khiến cháu có những giấc mơ kỳ lạ về một người đàn ông đã hy sinh để bảo vệ thế giới này. Và trong giấc mơ, cháu luôn thấy một người phụ nữ… cháu nghĩ đó là cô.”
Lan nhìn mảnh vỡ trong tay cậu bé, cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Cô không biết tại sao cậu bé lại có mảnh vỡ này, nhưng cô chắc chắn rằng đây không phải là sự trùng hợp.
Lan: “Hoàng, cháu có biết ý nghĩa của mảnh vỡ này không?”
Hoàng lắc đầu.
Hoàng: “Cháu không biết, nhưng cháu cảm thấy nó rất quan trọng. Cháu nghĩ rằng cô biết.”
Lan ngồi xuống, nhẹ nhàng nắm tay Hoàng.
Lan: “Cháu đã tìm thấy một phần của Tinh Quang, một nguồn năng lượng cổ xưa và mạnh mẽ. Nó từng được một người bạn rất đặc biệt của cô sử dụng để bảo vệ thế giới này. Và giờ, có lẽ nó đã chọn cháu.”
Hoàng nhìn mảnh vỡ trong tay mình, mắt cậu sáng lên với sự tò mò và ngạc nhiên.
Hoàng: “Cháu… không hiểu lắm, nhưng cháu cảm thấy nó có gì đó đặc biệt. Nó khiến cháu muốn làm điều gì đó lớn lao.”
Lan mỉm cười, nhìn cậu bé với sự trìu mến.
Lan: “Có lẽ cháu đã được chọn để tiếp tục sứ mệnh bảo vệ thế giới này. Cô sẽ giúp cháu hiểu rõ hơn về Tinh Quang và cách sử dụng nó. Nhưng điều quan trọng nhất là cháu phải có lòng dũng cảm và sự quyết tâm.”
Hoàng gật đầu, ánh mắt cậu bé đầy quyết tâm và niềm tin.
Hoàng: “Cháu sẽ cố gắng hết sức. Cháu muốn trở thành một anh hùng, như người đàn ông trong giấc mơ của cháu.”
Lan cảm thấy xúc động trước lời nói của Hoàng. Cô biết rằng Minh đã ra đi, nhưng di sản của anh sẽ còn sống mãi, không chỉ trong ký ức của cô mà còn trong trái tim của những người khác, như Hoàng.
Vài ngày sau, Lan bắt đầu hướng dẫn Hoàng cách kiểm soát và sử dụng mảnh vỡ Tinh Quang. Cô nhận ra rằng cậu bé có tiềm năng đặc biệt, và Tinh Quang đã chọn đúng người để tiếp tục sứ mệnh của Minh.
Cuộc sống tiếp tục trôi qua, nhưng thế giới giờ đây đã khác. Những kẻ xâm lược ngoài hành tinh không còn là mối đe dọa, nhưng con người vẫn luôn đề cao cảnh giác. Lan và Hoàng trở thành một đội, với sự hướng dẫn của giáo sư Quang, họ nghiên cứu và khám phá thêm về sức mạnh của Tinh Quang, sẵn sàng cho bất kỳ mối đe dọa nào có thể xuất hiện.
Một buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn, Lan và Hoàng đứng trên một ngọn đồi cao, nhìn xuống thành phố rực rỡ ánh đèn. Hoàng cầm trong tay mảnh vỡ Tinh Quang, ánh sáng từ nó phản chiếu vào đôi mắt sáng ngời của cậu bé.
Hoàng: “Cô Lan, liệu chúng ta có thể thực sự bảo vệ được thế giới này mãi mãi không?”
Lan mỉm cười, đặt tay lên vai Hoàng.
Lan: “Không ai biết trước tương lai, Hoàng. Nhưng chỉ cần chúng ta có lòng dũng cảm, tình yêu thương, và quyết tâm, chúng ta có thể đối mặt với bất cứ điều gì. Cháu đã có điều đó, và cô tin rằng cháu sẽ làm được.”
Hoàng gật đầu, ánh mắt cậu bé sáng lên với niềm tin và sự quyết tâm. Cậu biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cậu sẵn sàng bước đi, với Tinh Quang trong tay và những bài học quý giá từ Minh và Lan trong lòng.
Với một cơn gió nhẹ thổi qua, Lan và Hoàng đứng đó, trên đỉnh đồi, nhìn về phía chân trời xa xăm. Cuộc hành trình mới của họ chỉ mới bắt đầu, nhưng cả hai đều biết rằng với sự đoàn kết và sức mạnh từ Tinh Quang, họ có thể đối mặt với mọi thử thách và bảo vệ thế giới này, như Minh đã từng làm.
Và ở đâu đó, Minh mỉm cười, biết rằng anh đã để lại một di sản quý giá và rằng nhân loại sẽ luôn được bảo vệ, không chỉ bởi sức mạnh mà còn bởi lòng dũng cảm và tình yêu thương.