Mảnh Vỡ Của Sao Băng - Chương 2
Chương 2: Sức Mạnh Bí Ẩn
Khi Minh tỉnh dậy, anh cảm thấy mình đang nằm trên một bề mặt mềm mại, mắt vẫn còn mờ đi vì ánh sáng chói lóa của mảnh vỡ sao băng. Anh chớp mắt vài lần, cố gắng làm rõ tầm nhìn. Nhìn xung quanh, anh nhận ra mình vẫn ở trong khu rừng thưa, nhưng bầu trời đã hừng sáng.
Cố gắng ngồi dậy, Minh cảm thấy cơ thể mình có gì đó khác thường. Có lẽ đó chỉ là do cú sốc từ đêm qua, anh nghĩ. Nhưng khi anh đưa tay lên, anh nhận ra tay mình đang phát sáng nhẹ nhàng, một ánh sáng xanh lấp lánh như những ngôi sao đêm trước.
Minh: “Cái gì… Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Minh thốt lên, hoảng hốt nhìn tay mình. Ánh sáng yếu dần rồi biến mất, như thể chưa từng tồn tại. Minh vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh biết chắc chắn rằng mảnh vỡ sao băng đã gây ra điều này.
Minh: “Phải trở về… Phải gặp Lan. Cô ấy sẽ biết phải làm gì.”
Anh đứng dậy, mặc dù cơ thể cảm thấy hơi yếu ớt sau cú sốc, Minh quyết định trở về thành phố ngay lập tức. Anh loạng choạng bước ra khỏi khu rừng, quay lại con đường mòn nơi taxi đã đưa anh đến đêm qua.
Sau vài giờ đi bộ, Minh cuối cùng cũng tới được bến xe buýt, bắt chuyến xe sớm nhất trở về thành phố. Suốt chuyến đi, anh không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra và về ánh sáng bí ẩn trên tay mình.
Khi về đến nhà, Minh ngay lập tức gọi điện cho Lan, người bạn thời đại học hiện đang làm việc tại một viện nghiên cứu về thiên văn học. Họ đã không gặp nhau nhiều năm, nhưng Minh biết rằng nếu có ai đó có thể giúp anh hiểu rõ chuyện này, thì đó chính là Lan.
Minh: “Lan, mình cần gặp cậu ngay lập tức. Có chuyện rất quan trọng.”
Lan: “Minh? Đã bao lâu rồi cậu mới gọi cho mình? Có chuyện gì mà nghe giọng cậu có vẻ lo lắng thế?”
Minh: “Mình sẽ kể sau. Cậu có thể gặp mình ở quán cà phê gần viện nghiên cứu không?”
Lan: “Được rồi, mình sẽ đến đó sau một giờ nữa.”
Minh tắt máy, cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nhanh chóng tắm rửa, thay đồ rồi vội vàng đi đến quán cà phê. Khi Minh bước vào quán, Lan đã ngồi sẵn ở bàn, tay cầm cốc cà phê, nhìn anh với ánh mắt tò mò.
Lan: “Chào Minh. Cậu trông không ổn lắm. Có chuyện gì vậy?”
Minh: “Lan, cậu không tin được đâu. Đêm qua mình thấy một ngôi sao băng rơi và… và mình đã chạm vào mảnh vỡ của nó.”
Lan hơi nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Minh như thể anh đang đùa.
Lan: “Ngôi sao băng? Cậu đang nói đùa hay sao? Mảnh vỡ của sao băng nóng lắm, không thể chạm vào được đâu.”
Minh: “Mình biết nghe thì khó tin, nhưng cậu phải tin mình. Mình đã chạm vào nó, và bây giờ, tay mình có thể phát sáng!”
Minh đặt tay lên bàn, cố gắng tập trung để tái hiện lại ánh sáng mà anh đã thấy trong rừng. Ban đầu, không có gì xảy ra, nhưng rồi từ từ, một ánh sáng mờ nhạt bắt đầu tỏa ra từ lòng bàn tay anh.
Lan há hốc miệng, không nói nên lời. Cô nhìn chằm chằm vào ánh sáng trên tay Minh, sự ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt.
Lan: “Minh, cái này… cái này không thể nào… Đây không phải là chuyện bình thường. Cậu đã thực sự chạm vào mảnh vỡ sao băng? Và nó đã làm cậu… phát sáng như thế này?”
Minh: “Đúng vậy. Và mình không biết điều này có ý nghĩa gì. Mình cần cậu giúp.”
Lan im lặng một lúc, rõ ràng là cô đang suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng, cô thở dài, gật đầu.
Lan: “Được rồi. Mình sẽ giúp cậu. Nhưng trước tiên, chúng ta cần phải tìm hiểu chính xác mảnh vỡ đó là gì và tại sao nó lại có ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy đến cậu.”
Minh thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, anh cũng có người giúp đỡ để giải quyết bí ẩn này. Tuy nhiên, cả Minh và Lan đều không ngờ rằng, việc tìm hiểu về mảnh vỡ sao băng này sẽ đưa họ vào một cuộc chiến sinh tử với những thế lực đến từ ngoài vũ trụ.