Mảnh Vỡ Của Sao Băng - Chương 8
Chương 8: Cuộc Chiến Cuối Cùng
Minh đứng bên ngoài căn hầm, ánh mắt hướng về phía chân trời nơi những cỗ máy chiến đấu ngoài hành tinh vẫn lơ lửng trên bầu trời. Ánh sáng ban ngày giờ bị che khuất bởi những đám mây dày đặc và những con tàu vũ trụ khổng lồ. Tiếng còi báo động từ các thành phố lân cận vang lên, hòa cùng tiếng động cơ của những chiếc máy bay chiến đấu của nhân loại đang lao đi trên bầu trời.
Lan đứng bên cạnh Minh, sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt cô, nhưng cũng có cả niềm hy vọng. Giáo sư Quang đứng ngay sau họ, ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình thiết bị theo dõi, nơi hiển thị vị trí của các đội quân địch.
Giáo sư Quang: “Minh, đây là lúc chúng ta phải ra tay. Các lực lượng của nhân loại đang dần bị áp đảo. Nếu chúng ta không ngăn chặn được những kẻ xâm lược ngay bây giờ, sẽ không còn cơ hội nào khác.”
Minh gật đầu, đôi mắt anh rực lửa quyết tâm. Anh cảm nhận được sức mạnh của Tinh Quang lan tỏa trong cơ thể mình, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhưng lần này, anh không chỉ là một chiến binh đơn độc. Anh có Lan và giáo sư Quang, cùng với tất cả những người dân đang chiến đấu để bảo vệ Trái Đất.
Minh: “Chúng ta sẽ không để họ phá hủy hành tinh này. Đây là ngôi nhà của chúng ta, và tôi sẽ bảo vệ nó bằng tất cả những gì tôi có.”
Lan đặt tay lên vai Minh, như muốn truyền thêm sức mạnh cho anh.
Lan: “Mình sẽ ở đây hỗ trợ cậu, Minh. Hãy cẩn thận và nhớ rằng chúng ta có thể chiến thắng nếu chúng ta đoàn kết.”
Minh mỉm cười với Lan, rồi quay người lại, tập trung toàn bộ năng lượng của mình vào Tinh Quang. Ánh sáng từ mảnh vỡ trong tay anh sáng rực lên, chiếu rọi cả không gian xung quanh. Minh cảm nhận được nguồn năng lượng này đang chảy qua từng tế bào trong cơ thể, khiến anh trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Giáo sư Quang: “Minh, chúng tôi sẽ kết nối Tinh Quang với hệ thống phòng thủ toàn cầu. Cậu chỉ cần tập trung vào việc điều khiển năng lượng, còn tôi sẽ đảm nhận phần còn lại.”
Minh gật đầu và nhắm mắt lại, cảm nhận sự kết nối giữa anh và hệ thống phòng thủ của nhân loại. Anh biết rằng đây là cơ hội cuối cùng để đẩy lùi những kẻ xâm lược.
Minh (thì thầm): “Tinh Quang, hãy cùng tôi bảo vệ thế giới này.”
Bên ngoài, những con tàu vũ trụ ngoài hành tinh bắt đầu di chuyển, chuẩn bị cho cuộc tấn công cuối cùng. Các sinh vật ngoài hành tinh đã tràn ngập trên khắp các thành phố lớn, phá hủy mọi thứ trên đường đi của chúng. Minh cảm nhận được sự nguy hiểm đang đến gần, nhưng anh không hề nao núng.
Với một động tác dứt khoát, Minh tung ra một luồng sáng mạnh mẽ từ Tinh Quang, tạo thành một tấm lá chắn năng lượng khổng lồ bảo vệ các thành phố. Ánh sáng từ Tinh Quang bừng sáng khắp nơi, như một mặt trời thứ hai chiếu rọi bầu trời đen tối.
Lan (kinh ngạc): “Minh, cậu làm được rồi!”
Nhưng những sinh vật ngoài hành tinh không dễ dàng bỏ cuộc. Chúng tăng cường tấn công, sử dụng những vũ khí mạnh mẽ hơn để phá vỡ lá chắn của Minh. Anh cảm thấy sức ép từ những đợt tấn công dồn dập, nhưng vẫn cố gắng giữ vững.
Minh (tự nhủ): “Không được bỏ cuộc… Chúng ta phải chiến thắng…”
Giữa lúc đó, từ phía xa, Minh nhìn thấy một vật thể khổng lồ đang tiến đến. Đó là một tàu chiến ngoài hành tinh, lớn hơn bất kỳ con tàu nào anh từng thấy. Nó tỏa ra một luồng năng lượng đen tối, như thể chứa đựng tất cả sự hủy diệt của vũ trụ.
Giáo sư Quang: “Minh, đó là con tàu chỉ huy của chúng. Nếu chúng ta phá hủy nó, có thể chúng sẽ rút lui.”
Minh biết rằng đây là cơ hội duy nhất để kết thúc cuộc chiến. Anh tập trung toàn bộ sức mạnh của mình, biến Tinh Quang thành một mũi giáo ánh sáng rực rỡ, rồi phóng thẳng về phía con tàu chỉ huy.
Mũi giáo ánh sáng bay với tốc độ kinh hoàng, xuyên qua lớp giáp bảo vệ của con tàu chỉ huy và đâm thẳng vào trung tâm của nó. Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, và con tàu bắt đầu nổ tung, ánh sáng từ vụ nổ chiếu sáng cả bầu trời.
Các sinh vật ngoài hành tinh bắt đầu hoảng loạn khi thấy con tàu chỉ huy của chúng bị phá hủy. Chúng rút lui, bỏ lại trận chiến và bắt đầu bay trở về không gian. Trên mặt đất, các lực lượng của nhân loại cũng cảm nhận được sự thay đổi, và họ bắt đầu tấn công quyết liệt hơn, đẩy lùi kẻ thù ra khỏi Trái Đất.
Minh ngã quỵ xuống, cơ thể kiệt sức sau khi tiêu tốn toàn bộ năng lượng để phá hủy con tàu chỉ huy. Nhưng anh vẫn cảm thấy một niềm hạnh phúc sâu sắc khi biết rằng họ đã chiến thắng.
Lan (chạy đến bên Minh): “Minh! Cậu ổn chứ?”
Minh mỉm cười yếu ớt, nhưng ánh mắt anh vẫn sáng rực.
Minh: “Chúng ta đã làm được, Lan. Chúng ta đã cứu được thế giới.”
Giáo sư Quang tiến lại gần, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt ông.
Giáo sư Quang: “Minh, cậu thực sự là người bảo vệ mà Tinh Quang đã chọn. Cậu đã mang lại hòa bình cho nhân loại. Giờ thì hãy nghỉ ngơi, cậu xứng đáng với điều đó.”
Minh gật đầu, rồi để cơ thể mình thả lỏng, cảm nhận sự bình yên đang bao trùm. Cuộc chiến đã kết thúc, và anh biết rằng với Tinh Quang bên mình, anh sẽ luôn sẵn sàng để bảo vệ thế giới khỏi bất kỳ mối đe dọa nào trong tương lai.