Maokai - Cây Thần Phục Hận - Chương 5
Chương 5: Cuộc Đối Đầu Với Bóng Tối
Ánh sáng mờ ảo từ sâu trong ngôi đền ngày càng mạnh mẽ hơn, và một âm thanh như tiếng thở dài của cơn gió lướt qua các hành lang. Maokai và gấu mèo cảm thấy sự hiện diện của một thực thể tối tăm, như thể một linh hồn đang cố gắng ngăn cản họ.
“Cẩn thận,” Maokai nói, giọng hắn vang vọng qua những bức tường đá. “Có điều gì đó đang đến gần.”
Chỉ một khoảnh khắc sau, bóng tối bắt đầu tụ lại thành hình dạng của một sinh vật khổng lồ, mang vẻ ngoài u ám và ghê rợn. Sinh vật này có những cánh tay dài, đầy vết nứt, và đôi mắt đỏ rực sáng lên như hai ngọn lửa.
“Ta là Gloomshade,” sinh vật nói, giọng nói của nó đầy sự xỉa xói và ghê rợn. “Kẻ can thiệp vào kế hoạch của ta sẽ phải trả giá.”
Maokai ngay lập tức nhận ra đây là một thực thể đã bị lôi ra từ bóng tối, một phần của lời nguyền mà hắn phải đối mặt. Hắn nắm chặt cành cây của mình, chuẩn bị cho cuộc chiến.
Gloomshade lao về phía Maokai với tốc độ kinh ngạc. Maokai phản ứng nhanh chóng, đấm mạnh vào mặt đất. Một cú sốc năng lượng từ đất khiến Gloomshade bị văng ra xa. Sinh vật u ám hồi phục nhanh chóng và tấn công lần nữa bằng một làn sóng bóng tối. Maokai cố gắng bảo vệ mình bằng cách tạo ra một lớp chắn từ các rễ cây.
“Ta không thể để ngươi ngăn cản chúng ta,” Maokai gầm lên, rễ cây vươn ra để trói chặt Gloomshade. “Chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ này.”
Gloomshade giãy giụa, gầm gừ dữ dội. “Ngươi không hiểu được sức mạnh của ta. Ngươi chỉ là một linh hồn cây yếu ớt, không thể đối đầu với sự hủy diệt.”
Gấu mèo, đứng phía sau Maokai, cảm thấy nỗi sợ hãi nhưng quyết định không bỏ cuộc. Hắn nhìn quanh và tìm thấy một viên đá phát sáng gần đó, một dấu hiệu cho thấy có thể có một nguồn sức mạnh khác để giúp họ.
“Maokai!” Gấu mèo kêu lên. “Có thể viên đá đó có thể giúp chúng ta!”
Maokai, mặc dù đang chiến đấu với Gloomshade, liếc nhìn về phía viên đá phát sáng. Hắn nhận ra rằng viên đá có thể chứa đựng sức mạnh cổ xưa. “Hãy lấy viên đá đó và đưa cho ta!”
Gấu mèo nhanh chóng chạy đến và mang viên đá đến gần Maokai. Hắn chạm vào viên đá, và một luồng sáng mạnh mẽ bùng lên, tạo ra một vùng ánh sáng xung quanh Maokai. Sức mạnh từ viên đá cộng hưởng với năng lượng của hắn, tạo ra một làn sóng ánh sáng mạnh mẽ khiến Gloomshade bị đẩy lùi.
“Đây là sức mạnh mà ngươi không thể chống lại!” Maokai hét lên. Sức mạnh từ viên đá kết hợp với năng lượng cây cối của hắn, tạo ra một lưới sáng bao quanh Gloomshade, buộc sinh vật u ám phải khuất phục.
Gloomshade gầm gừ và cuối cùng bị cuốn vào ánh sáng, dần dần bị tiêu tan trong không khí. Khi ánh sáng dịu xuống, Maokai và gấu mèo đứng giữa sự im lặng của ngôi đền, cảm nhận được sự bình yên tạm thời.
“Chúng ta đã thành công,” gấu mèo nói, thở phào nhẹ nhõm. “Nhưng còn nhiều thử thách phía trước.”
“Đúng vậy,” Maokai đáp, ánh mắt hắn hướng về phía bản đồ và cuốn sách cổ. “Chúng ta cần phải tiếp tục hành trình. Sẽ còn nhiều thử thách và nguy hiểm, nhưng chúng ta không thể dừng lại. Rừng của chúng ta cần sự cứu rỗi.”
Cả hai rời khỏi ngôi đền, chuẩn bị cho chặng đường tiếp theo của hành trình. Dưới ánh sáng mờ nhạt, họ bắt đầu tiến về phía ngôi đền khác mà bản đồ đã chỉ dẫn, sẵn sàng đối mặt với những nguy hiểm và thử thách đang chờ đón họ.