Mật Mã Của Tương Lai - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Bí Ẩn
Trong một ngày thứ Bảy bình thường, Minh lang thang qua những con phố cổ của Hà Nội, nơi các cửa hàng sách cũ thường khiến người ta nhớ về những kỷ niệm xưa cũ. Ánh nắng vàng ấm áp chiếu qua những tán cây, tạo nên một bầu không khí nhẹ nhàng. Minh dừng lại trước một cửa hàng sách cũ có bảng hiệu đã phai màu, nơi mà người chủ đã để lại những quyển sách cũ kỹ chất đầy trong góc.
“Chào cậu! Cần tìm gì đặc biệt không?” Người chủ cửa hàng, một ông lão với đôi mắt sáng, hỏi Minh khi anh bước vào.
“Chào ông! Chỉ là tôi đang tìm một cuốn sách hay để đọc,” Minh đáp, ánh mắt lướt qua hàng trăm cuốn sách, nhưng chẳng cái nào thu hút được sự chú ý của anh.
Khi đang tìm kiếm, Minh bỗng thấy một cuốn sách mỏng manh nằm ở một góc tối. Nó được bọc trong một lớp bụi dày. Anh cúi xuống, kéo nó ra và phủi bụi. Bìa sách màu đen, nhưng không có tiêu đề, chỉ có một hình vẽ kỳ lạ ở giữa.
“Cuốn sách này khá đặc biệt, phải không?” Ông lão nói, nhìn theo ánh mắt tò mò của Minh.
“Ông biết về nó không?” Minh hỏi, cảm thấy hào hứng.
“Chỉ nghe người ta đồn thổi thôi. Nhiều người nói rằng nó chứa đựng những bí mật của quá khứ và tương lai,” ông lão trả lời, giọng điệu của ông mang chút huyền bí.
“Nhưng tôi thấy nó có vẻ như có mã hóa,” Minh nói, chỉ vào các hình ảnh kỳ lạ bên trong.
“Chắc chắn rồi. Không phải ai cũng có thể hiểu được nó,” ông lão cười nhẹ. “Nhưng nếu cậu có khả năng, có thể sẽ có điều thú vị chờ đợi.”
Minh gật đầu, cảm thấy hào hứng. Anh trả tiền cho cuốn sách và rời khỏi cửa hàng. Khi trở về nhà, anh lập tức ngồi xuống bàn, mở cuốn sách ra. Các trang giấy vàng ố có chứa những hình vẽ kỳ quái và các ký tự lạ mắt.
“Đây là gì vậy?” Minh tự hỏi. Anh lấy giấy và bút, bắt đầu ghi lại các ký tự và hình ảnh.
Khi làm việc, Minh không nhận ra rằng trời đã tối. Tiếng đồng hồ tích tắc vang lên khiến anh giật mình. Anh ngước lên, nhận ra mình đã dành cả buổi tối để nghiên cứu. Mọi thứ dường như bắt đầu rõ ràng hơn khi anh phát hiện ra rằng một số ký tự trùng khớp với mã Morse.
“Có lẽ mình có thể giải mã nó,” Minh thì thào.
“Cậu đang làm gì vậy?” Giọng của Tùng, bạn cùng phòng, vang lên. Anh bước vào phòng với một cốc trà.
“Xem này! Mình tìm thấy một cuốn sách cổ có mã hóa,” Minh hào hứng chỉ vào cuốn sách.
“Bí ẩn à? Nghe có vẻ thú vị đấy!” Tùng ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt ánh lên sự tò mò. “Có cần mình giúp không?”
“Cùng nhau giải mã nhé,” Minh gợi ý. Họ bắt đầu tra cứu thông tin trên internet về mã hóa. Sau một thời gian, họ đã hình dung ra một số ký tự và quyết định viết ra những gì họ có thể hiểu.
“Cái này có vẻ giống như một loại bản đồ,” Tùng chỉ vào một hình ảnh lớn trong cuốn sách. “Có lẽ chúng ta cần đến nơi này.”
“Nhưng mà nơi này ở đâu?” Minh nhíu mày. Họ tiếp tục tra cứu, và sau đó nhận ra rằng hình vẽ đó có thể là một vị trí thực tế trong thành phố.
“Hãy xem! Đây là một ngôi đền cũ ở ngoại ô thành phố,” Tùng nói, mắt sáng lên.
“Chúng ta nên đi ngay bây giờ!” Minh đề nghị, nhưng Tùng lại lắc đầu.
“Đã muộn rồi. Chúng ta hãy nghỉ ngơi và sáng mai sẽ đi.”
Dù Minh cảm thấy nôn nóng, nhưng anh cũng đồng ý. Họ cùng nhau tắt đèn, và Minh nằm trong bóng tối, nghĩ về những gì có thể xảy ra tiếp theo.
Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, Minh thức dậy với tâm trạng háo hức. Anh đánh thức Tùng, và hai người nhanh chóng ăn sáng rồi lên đường đến ngôi đền.
Khi đến nơi, họ thấy ngôi đền cổ kính với những bức tường phủ rêu xanh. Minh cảm thấy một sự kỳ bí lan tỏa trong không khí. Họ tiến vào bên trong, ánh sáng mờ ảo khiến không gian trở nên huyền bí hơn.
“Cậu thấy không? Hình ảnh trên cuốn sách giống hệt như bức tranh này!” Minh chỉ vào một bức tranh khắc trên tường.
“Đúng rồi. Có vẻ như đây là nơi mà cuốn sách muốn dẫn chúng ta tới,” Tùng đồng tình, vẻ mặt nghiêm túc.
Họ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, và Minh bỗng thấy một cái hòm nhỏ bên cạnh bức tranh. Anh mở ra và bên trong có một cái chìa khóa.
“Chìa khóa này có vẻ quan trọng,” Minh nói, trong lòng dâng lên sự hồi hộp.
“Chúng ta nên tìm xem nó có thể mở cái gì không,” Tùng gợi ý.
Khi họ tiếp tục khám phá, một tiếng động lớn vang lên từ phía sau. Minh và Tùng quay lại, thấy một nhóm người lạ mặt bước vào. Họ đều mặc đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng.
“Chúng tôi biết các cậu đang tìm gì,” một người trong số họ nói, giọng điệu đầy đe dọa. “Hãy đưa cuốn sách cho chúng tôi!”
Minh và Tùng nhìn nhau, hiểu rằng họ đã rơi vào một tình huống nguy hiểm.
“Không! Chúng tôi sẽ không đưa nó!” Minh nói, quyết tâm bảo vệ cuốn sách.
“Hãy để chúng tôi xử lý chuyện này,” một người trong nhóm lạ bắt đầu tiến gần. Minh và Tùng nhanh chóng rút lui, chạy ra ngoài ngôi đền.
“Chúng ta phải thoát ra khỏi đây!” Tùng hét lên, chạy theo Minh.
“Họ sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu!” Minh nói, cảm thấy hồi hộp nhưng cũng quyết tâm không để cuốn sách rơi vào tay kẻ xấu.
Họ chạy về phía con đường nhỏ dẫn ra khỏi ngôi đền, tim đập mạnh trong lồng ngực. Chạy qua những con đường chật chội, Minh cảm thấy mồ hôi tuôn ra trên trán. Nhưng trong đầu anh, một suy nghĩ lấp lánh như ngọn lửa, rằng họ vẫn còn cơ hội để khám phá bí mật trong cuốn sách.
Và từ đây, cuộc phiêu lưu của họ mới thực sự bắt đầu.