Mật Mã Của Tương Lai - Chương 2
Chương 2: Lần Theo Dấu Vết
Minh và Tùng đứng thở hổn hển bên ngoài ngôi đền cổ, ánh nắng chói chang như nhắc nhở họ về sự nguy hiểm mà họ vừa trải qua. “Chúng ta cần tìm một nơi an toàn để bàn bạc,” Tùng nói, lo lắng nhìn quanh.
“Đi thôi! Chúng ta có thể đến quán cà phê gần đây,” Minh gợi ý, rồi hai người nhanh chóng rời khỏi khu vực đó.
Khi ngồi xuống trong một góc yên tĩnh của quán cà phê, cả hai vẫn còn hồi hộp sau cuộc rượt đuổi. Minh mở cuốn sách ra, ánh mắt anh lướt qua những trang giấy vàng ố. “Chìa khóa này có thể là thứ quan trọng nhất,” Minh thì thào, rồi chỉ vào cái chìa khóa nằm trên bàn. “Chúng ta cần tìm hiểu xem nó có thể mở cái gì.”
“Đúng, nhưng trước tiên chúng ta cần biết thêm về những người đó. Họ là ai và tại sao họ lại muốn cuốn sách?” Tùng hỏi, vừa uống một ngụm cà phê.
“Có thể họ thuộc về một tổ chức nào đó,” Minh suy đoán. “Hãy thử tìm kiếm trên internet về những vụ việc liên quan đến cuốn sách này.”
Họ lập tức rút điện thoại ra và bắt đầu tra cứu. Sau một hồi tìm kiếm, Minh bỗng phát hiện ra một trang web có đề cập đến cuốn sách mà họ đã tìm thấy.
“Này, Tùng! Xem cái này!” Minh hô lên. “Có một nhóm nghiên cứu đang tìm kiếm cuốn sách này từ nhiều năm trước. Họ tin rằng nó có thể chứa đựng những bí mật về tương lai.”
“Vậy là chúng ta không phải là những người duy nhất tìm kiếm nó,” Tùng nói, giọng lo lắng. “Họ chắc chắn sẽ không dừng lại cho đến khi có được nó.”
“Chúng ta phải tìm cách liên lạc với nhóm nghiên cứu đó,” Minh quyết định. “Họ có thể biết thêm thông tin và giúp chúng ta.”
Hai người nhanh chóng ghi chú lại các thông tin trên trang web. Họ tìm thấy địa chỉ email của một trong những nhà nghiên cứu và lập tức soạn một bức thư ngắn, trình bày tình hình hiện tại của họ.
“Gửi đi,” Minh nói, nhấn nút gửi. “Giờ chỉ còn việc chờ đợi phản hồi.”
“Trong khi chờ đợi, chúng ta nên tìm hiểu về cái chìa khóa này,” Tùng đề nghị. “Có thể có một nơi nào đó trong thành phố mà nó có thể mở được.”
Minh gật đầu. “Có một số nơi cũ trong thành phố mà mình từng nghe nói. Chúng ta có thể bắt đầu từ đó.”
Hai người tiếp tục kế hoạch tìm kiếm. Họ tìm đến một thư viện cổ nằm trong một khu phố yên tĩnh. Khi vào bên trong, không khí có phần ẩm ướt, mùi giấy cũ xộc vào mũi họ. Họ tiếp cận một nhân viên thư viện, người phụ trách việc lưu trữ các cuốn sách cổ.
“Xin chào! Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về một cuốn sách cổ mà chúng tôi mới tìm thấy,” Minh nói.
“Cuốn sách nào?” nhân viên thư viện hỏi, đôi mắt ánh lên sự quan tâm.
“Cuốn sách này có những hình ảnh kỳ lạ và một cái chìa khóa,” Tùng giải thích.
Nhân viên thư viện nhíu mày, “Có thể bạn nên xem một số tài liệu về các bộ sưu tập cổ tại đây. Một số trong số chúng có thể liên quan đến cuốn sách của bạn.”
Họ được dẫn vào một căn phòng lớn chứa đầy sách cũ. Minh và Tùng bắt đầu tìm kiếm, mở từng cuốn sách một. Thời gian trôi qua, và sự chờ đợi dường như kéo dài mãi.
“Xem này!” Tùng bỗng hô lên khi mở một cuốn sách cũ. “Có một hình vẽ giống như hình trên cuốn sách của chúng ta!”
Minh nhanh chóng chạy lại và nhìn vào cuốn sách. Trên trang sách có một bức tranh vẽ một chiếc chìa khóa giống hệt như chìa khóa mà họ đang có.
“Đây là hình ảnh của một ngôi đền cổ!” Minh nói, hào hứng. “Có vẻ như nó chỉ ra rằng chìa khóa này mở một cái gì đó quan trọng tại một ngôi đền khác.”
“Chúng ta cần phải tìm ra ngôi đền này,” Tùng đồng ý, không giấu nổi sự phấn khích.
Họ tiếp tục lật giở các trang sách, tìm kiếm thông tin về ngôi đền mà chìa khóa có thể mở. Cuối cùng, họ tìm thấy một thông tin thú vị về một ngôi đền đã bị lãng quên nằm sâu trong rừng, bên cạnh một con suối.
“Ngôi đền này có tên là Đền Thần Nước. Nó được cho là chứa đựng một sức mạnh cổ xưa,” Tùng nói, ánh mắt lấp lánh. “Chúng ta phải đến đó.”
“Đúng! Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ,” Minh quyết định, trái tim anh tràn đầy hy vọng và mạo hiểm. Họ ra khỏi thư viện, quyết tâm tìm hiểu rõ hơn về bí mật trong cuốn sách.
Khi đi trên con đường đến ngôi đền, Minh và Tùng cảm thấy như đang bước vào một cuộc phiêu lưu thực sự. Ánh nắng xuyên qua những tán cây, và không khí trong lành khiến họ cảm thấy hồi hộp và phấn khởi.
“Hy vọng là những gì chúng ta tìm thấy sẽ giúp chúng ta ngăn chặn tổ chức kia,” Minh nói, nhắc nhở Tùng về mục tiêu quan trọng của họ.
“Tôi tin là chúng ta sẽ làm được,” Tùng đáp, nắm chặt chìa khóa trong tay. “Chúng ta đã đi quá xa để quay đầu lại rồi.”
Khi ánh nắng dần nhạt đi, Minh và Tùng đã đến bìa rừng, nơi một con đường nhỏ dẫn vào trong. Họ biết rằng cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng họ quyết tâm tiến bước, vì phía trước có thể là những bí mật chưa từng được khám phá.
Hy vọng chương 2 này mang lại cho bạn sự thú vị! Nếu cần điều chỉnh hay muốn thêm chi tiết nào, hãy cho mình biết nhé!