Mật Mã Của Tương Lai - Chương 4
Chương 4: Thử Thách Đầu Tiên
Minh và Tùng chạy ra khỏi căn phòng tối tăm, lòng họ tràn ngập lo lắng. Tiếng bước chân của những người lạ vẫn vang vọng, nhưng họ quyết định không quay lại mà lao ra ngoài cửa chính của ngôi đền.
“Chúng ta phải tìm một nơi an toàn để bàn bạc!” Tùng thở hổn hển, mắt nhìn quanh tìm kiếm lối thoát.
“Đi theo mình!” Minh kéo Tùng vào một con đường nhỏ hẹp dẫn ra phía sau ngôi đền. Họ chạy một mạch qua những bụi cây rậm rạp, cố gắng không phát ra tiếng động.
Cuối cùng, họ tìm thấy một chỗ ẩn náu sau những tảng đá lớn. Minh dựa lưng vào một tảng đá, cố gắng lấy lại hơi thở. “Chúng ta không thể ở lại đây lâu, họ sẽ tìm thấy chúng ta,” Minh nói, khuôn mặt anh hiện rõ sự lo âu.
“Nhưng giờ chúng ta phải làm gì? Chúng ta cần phải ngăn chặn họ!” Tùng hỏi, tay nắm chặt chìa khóa.
“Chúng ta cần đến một nơi an toàn để bàn bạc về những gì đã xảy ra và tìm hiểu xem viên đá và cuốn sách có thể giúp được gì,” Minh đáp, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Hãy đến nhà của ông lão ở cửa hàng sách,” Tùng đề xuất. “Ông ấy có thể biết thêm thông tin.”
“Đúng, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ!” Minh gật đầu, rồi họ nhanh chóng rời khỏi chỗ ẩn náu, đi về phía cửa hàng sách cũ.
Khi họ đến nơi, trời đã bắt đầu tối. Minh gõ cửa, hồi hộp chờ đợi. Ông lão mở cửa, ngạc nhiên khi thấy hai người.
“Chào hai cậu! Có chuyện gì vậy?” ông lão hỏi, vẻ mặt lo lắng khi thấy sự căng thẳng trên khuôn mặt Minh và Tùng.
“Chúng tôi cần giúp đỡ, ông ơi!” Tùng thốt lên, thở hổn hển. “Có những người đang tìm kiếm chúng tôi và cuốn sách.”
“Vào trong nhanh!” Ông lão nói, vội vàng dẫn họ vào trong. Cửa được đóng lại cẩn thận, và ông lão nhìn quanh như để đảm bảo không ai theo dõi họ.
“Chuyện gì đã xảy ra?” ông lão hỏi, ngồi xuống ghế.
Minh và Tùng kể lại mọi chuyện, từ việc tìm thấy cuốn sách, đến việc phát hiện ra viên đá và sự đuổi bắt của những người lạ.
“Cái chìa khóa và viên đá mà các cậu nói có thể rất quan trọng,” ông lão nghiêm túc nói. “Theo những gì tôi biết, viên đá này có khả năng gắn liền với những sự kiện quan trọng trong tương lai.”
“Ông biết thêm thông tin nào về viên đá không?” Minh hỏi, ánh mắt rực sáng hy vọng.
“Người ta tin rằng viên đá này có thể mở ra cánh cửa tới những khả năng vô hạn. Nhưng cũng có một lời nguyền liên quan đến nó. Nếu kẻ xấu chiếm được viên đá, họ có thể thay đổi tương lai theo ý muốn của họ,” ông lão giải thích.
“Chúng ta phải làm gì để ngăn chặn điều đó?” Tùng hỏi, cảm thấy nỗi lo lắng đang tràn ngập.
“Trước hết, các cậu phải giữ viên đá an toàn. Sau đó, chúng ta cần tìm ra cách giải mã cuốn sách để biết chính xác viên đá này có thể làm gì,” ông lão nói, ánh mắt nghiêm túc.
Minh gật đầu, “Chúng ta sẽ cùng nhau làm việc đó!”
Bất ngờ, một tiếng gõ cửa vang lên. Minh và Tùng nhìn nhau lo lắng. “Có thể là họ!” Tùng thì thào.
“Trốn ngay!” ông lão chỉ về phía sau những kệ sách. Minh và Tùng nhanh chóng lẩn vào đó, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên, và ông lão đứng dậy, đi về phía cửa. Minh và Tùng nín thở, cố gắng nghe xem có điều gì đang xảy ra.
“Chúng tôi biết có người ở trong đây!” một giọng nói lạ vang lên. “Hãy mở cửa ngay, nếu không chúng tôi sẽ đập vỡ nó!”
“Ông ơi, họ đang tìm chúng ta!” Minh thì thầm.
“Cứ yên tâm, tôi sẽ xử lý,” ông lão nói, ánh mắt đầy quyết tâm. Ông từ từ mở cửa, tạo một khoảng trống nhỏ.
“Cái gì đang xảy ra?” ông lão hỏi với giọng điệu bình thản, nhưng Minh cảm thấy sự căng thẳng trong không khí.
“Chúng tôi đang tìm một cuốn sách quý và hai cậu thanh niên,” một người trong nhóm lạ lên tiếng. “Đừng có đùa với chúng tôi!”
“Không có ai ở đây cả!” ông lão bình tĩnh trả lời, nhưng Minh có thể thấy mồ hôi đã rịn ra trên trán ông.
“Tìm kỹ vào!” người kia ra lệnh, và Minh nghe thấy tiếng bước chân tiến vào.
“Chúng ta phải làm gì bây giờ?” Tùng thì thào, vẻ mặt hoảng sợ.
Minh suy nghĩ nhanh. “Chúng ta cần phải thoát ra trước khi họ tìm thấy chúng ta.”
Khi những người lạ bắt đầu lục soát cửa hàng, Minh và Tùng quyết định lén lút rời khỏi chỗ ẩn náu. Họ từ từ lén ra phía sau, đi qua những kệ sách đầy bụi. Tim họ đập mạnh khi tiếng bước chân ngày càng gần.
“Đi nhanh!” Minh thì thầm, kéo Tùng ra ngoài qua cửa sau. Họ chạy ra ngoài, hít thở không khí trong lành, và trái tim họ dồn dập trong lồng ngực.
“Chúng ta phải tìm một nơi ẩn náu khác,” Tùng nói, thở hổn hển.
“Đến công viên gần đây!” Minh đề nghị, và họ bắt đầu chạy về phía đó.
Khi đến công viên, họ tìm một chỗ ngồi trong bóng râm của một cái cây lớn. Minh nhìn xung quanh, cảm thấy như sự an toàn vừa mới quay trở lại.
“Giờ chúng ta làm gì tiếp theo?” Tùng hỏi, hơi thở vẫn chưa ổn định.
“Chúng ta cần phải liên lạc với nhóm nghiên cứu mà mình đã gửi email,” Minh đáp. “Có thể họ sẽ có thông tin hữu ích giúp chúng ta.”
“Đúng rồi! Và chúng ta cũng cần nghĩ cách bảo vệ viên đá,” Tùng nói, ánh mắt nghiêm túc. “Mình cảm thấy tổ chức đó sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.”
“Phải, và nếu họ tìm thấy chúng ta, mọi chuyện sẽ rất tệ,” Minh đồng ý. “Chúng ta cần một kế hoạch cụ thể để đối phó với họ.”
Những thử thách đầu tiên đã đến, nhưng Minh và Tùng biết rằng họ không thể dừng lại. Họ phải bảo vệ cuốn sách và viên đá, và khám phá ra những bí mật của tương lai mà nó chứa đựng.
Hy vọng chương 4 này tiếp tục mang lại cho bạn sự hứng thú! Nếu cần chỉnh sửa hay muốn thêm chi tiết nào, hãy cho mình biết nhé!