Miss Fortune - Thợ Săn Hải Tặc - Chương 10
Chương 10: Cánh Cửa Mới
Miss Fortune cảm thấy cơ hội đang gần kề khi Gangplank gục xuống, cố gắng đứng vững mặc dù bị thương. Nỗi đau và sự tức giận trong cô càng dâng cao, thúc đẩy cô chiến đấu với tất cả sức lực còn lại. Ánh mắt cô không rời khỏi đối thủ, và từng viên đạn được bắn ra đều mang theo sự quyết tâm cuối cùng.
Gangplank gầm lên đầy thách thức. “Cô có thể giết tôi, nhưng cô không thể giết đi những gì tôi đã xây dựng!”
Miss Fortune không trả lời. Cô tiếp tục bắn, từng viên đạn trúng vào những điểm yếu mà cô đã quan sát từ lâu. Cuối cùng, Gangplank gục xuống, không còn sức chống cự. Hắn nằm đó, nhăn nhó trong đau đớn, ánh mắt chứa đầy sự hằn học và thất bại.
Miss Fortune đứng trên cao, nhìn xuống Gangplank với vẻ mặt đầy lạnh lùng. Cô từ từ bước xuống, đưa khẩu súng lục của mình về vị trí. Khi cô đến gần, Gangplank chỉ còn đủ sức để nhìn lên với vẻ sợ hãi.
“Đây là kết thúc của ngươi,” Miss Fortune nói, giọng nói của cô không còn dấu vết của sự giận dữ, chỉ còn sự bình tĩnh và chắc chắn. “Đây là ngày mà ngươi phải trả giá cho những tội ác của mình.”
Cô chuẩn bị bắn viên đạn cuối cùng, nhưng rồi một cảm giác lấn át cô. Những ký ức về gia đình, nỗi đau và sự mất mát bắt đầu lấp đầy tâm trí cô. Cô nhớ lại lời hứa với di ảnh của cha mẹ mình và hình ảnh của những người vô tội đã bị tổn thương bởi Gangplank.
Miss Fortune dừng lại. Cô nhìn xuống cơ thể gục ngã của Gangplank và cảm thấy một sự đấu tranh nội tâm mạnh mẽ. Cô đã đạt được mục tiêu của mình, nhưng sự trả thù có thực sự mang lại sự thanh thản?
Cô hít một hơi dài, ném khẩu súng xuống đất. “Ngươi không xứng đáng với cái chết của một anh hùng,” cô nói, giọng nói của cô nhẹ nhàng hơn. “Nhưng ta sẽ không để ngươi tiếp tục gây hại cho người khác.”
Miss Fortune quay lưng lại và rời khỏi kho hàng, để lại Gangplank trong tình trạng thê thảm. Cô biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cô cũng cảm thấy một sự giải thoát nào đó. Cô đã lựa chọn con đường của sự khoan dung, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nó là con đường mà cô đã quyết định để bước tiếp.
Khi Miss Fortune rời khỏi bến cảng, ánh sáng của bình minh bắt đầu xuất hiện trên chân trời. Cô biết rằng mình phải tiếp tục đấu tranh để xây dựng một Bilgewater tốt đẹp hơn, nơi mà sự công bằng và hòa bình có thể được thiết lập. Nhưng hôm nay, cô đã chứng tỏ rằng sự mạnh mẽ không chỉ đến từ sức mạnh, mà còn từ khả năng đứng lên từ nỗi đau và tìm kiếm một con đường mới cho tương lai.
Miss Fortune bước đi với tâm trạng thanh thản hơn, với sự quyết tâm và niềm hy vọng mới cho những ngày sắp tới.