Miss Fortune - Thợ Săn Hải Tặc - Chương 9
Chương 9: Lời Quyết Định
Những tiếng nổ từ cuộc chiến vẫn vang vọng trong kho hàng khi Miss Fortune và Gangplank tiếp tục cuộc đối đầu. Cô đã vượt qua nhiều tay lính của Gangplank và bây giờ chỉ còn một khoảng cách ngắn để đối diện trực tiếp với kẻ thù cuối cùng của mình.
Gangplank đứng giữa đống hàng hóa, vũ khí đã được rút ra và ánh mắt của hắn vẫn đầy sự kiêu ngạo. “Hóa ra cô cũng đến đây,” hắn cười khẩy, “Miss Fortune. Cô nghĩ rằng một cuộc tấn công lén lút có thể làm tổn thương tôi sao?”
Miss Fortune không trả lời. Cô đứng vững vàng, khẩu súng lục trên tay, và ánh mắt của cô bùng lên với sự giận dữ và quyết tâm. “Hôm nay là ngày của kết thúc. Cái giá mà hắn đã trả cho cái chết của gia đình tôi sẽ được đền bù.”
Gangplank không hề tỏ ra lo lắng. “Cô vẫn quá ngây thơ. Đừng quên rằng tôi đã xây dựng đế chế này trên những xác chết. Cô có nghĩ rằng một mình cô có thể đánh bại tôi không?”
Cuộc chiến giữa họ bắt đầu ngay lập tức. Miss Fortune bắn liên tiếp, mỗi viên đạn đều nhắm vào điểm yếu của Gangplank. Hắn di chuyển nhanh chóng, tránh né và phản công bằng những cú chém mạnh mẽ từ thanh kiếm của mình. Cuộc đấu tranh là một sự kết hợp giữa chiến thuật và sức mạnh, với cả hai bên đều thể hiện sự quyết tâm không khoan nhượng.
Miss Fortune nhảy lên một thùng hàng gần đó, cố gắng lấy lợi thế từ độ cao. Gangplank tiếp tục tấn công, nhưng Miss Fortune đã đoán trước được động thái của hắn. Cô nhanh chóng điều chỉnh chiến thuật, bắn một viên đạn vào chân của Gangplank, khiến hắn bị thương và tạm thời mất cân bằng.
“Cô không thể thắng!” Gangplank gầm lên, sự tức giận hiện rõ trên mặt hắn. “Tôi không chỉ là một hải tặc. Tôi là biểu tượng của quyền lực!”
Miss Fortune dừng lại, nhắm thẳng vào đầu của Gangplank, chuẩn bị cho cú bắn quyết định. Nhưng trong giây phút đó, cô dừng lại một cách bất ngờ, sự do dự thoáng qua trong ánh mắt của cô.
Cô nhớ lại hình ảnh của cha mẹ mình, sự hy sinh và những giấc mơ chưa thành của họ. Cô hiểu rằng việc trả thù không chỉ là việc loại bỏ Gangplank mà còn là việc làm cho thành phố này trở nên tốt đẹp hơn. Đôi mắt của cô ánh lên sự đấu tranh nội tâm khi cô tự hỏi liệu việc giết chết Gangplank có thực sự giải quyết được những nỗi đau mà cô đang mang.
“Miss Fortune!” Gangplank hét lên. “Cô không thể do dự bây giờ! Hoặc cô hạ gục tôi hoặc thất bại.”
Cuối cùng, Miss Fortune hạ thấp khẩu súng lục, thở dài một hơi. “Tôi không phải là kẻ tàn ác như hắn,” cô nói, giọng cô đầy cảm xúc. “Tôi sẽ không để sự trả thù biến tôi thành kẻ mà tôi ghét.”
Gangplank nhìn cô với sự ngạc nhiên và sự tức giận tột độ. “Cô không thể trốn chạy khỏi số phận của mình!”
Miss Fortune quay lưng, bước ra khỏi kho hàng. “Tôi không trốn chạy,” cô trả lời, “Tôi đang tìm cách thay đổi điều gì đó tốt đẹp hơn.”
Khi cô rời khỏi hiện trường, cảm giác nhẹ nhõm và lo lắng đồng thời tràn ngập trong lòng cô. Miss Fortune biết rằng hành trình của mình chưa kết thúc, nhưng hôm nay, cô đã chọn một con đường khác – con đường của sự thay đổi và hy vọng.